Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 1093: Tấn công chính diện, vả thẳng mặt (2)

"Nhưng hôm qua tôi vừa săn được phiếu giảm giá của Đánh Giá Đại Chúng mà chưa dùng."
"Mấy phiếu giảm giá đó một tháng mới hết hạn, hơn nữa cách đây không gần, đi một lần mất hết thời gian ngủ trưa, trưa hôm nay thử xem tính năng Multi-group tốt không đã!"
Từ mười một giờ trưa, doanh số bán hàng của Multi-group bắt đầu tăng vọt, như thể được gắn vào tên lửa vậy.
Rất nhiều người không phải vì ưu đãi mà chỉ muốn trải nghiệm dịch vụ của Multi-group. Thậm chí có những người tự mang cơm cũng không kìm lòng được mà tham gia vào dòng người náo nhiệt ấy.
Ngược lại, lượng truy cập tại Đánh Giá Đại Chúng đã giảm mạnh.
Tại phòng họp tầng năm của khách sạn Hilton được tạm thuê làm văn phòng, đội ngũ của Đánh Giá Đại Chúng nhìn chằm chằm vào trang chủ của Multi-group trên màn hình, tất cả đều cảm nhận được cái lạnh giá của mùa đông sắp đến, lạnh lẽo và thấu xương.
Dương Học Vũ là người đầu tiên lấy lại tư duy, không vì lý do gì khác, y đã quen với nó.
Y luôn có một sự dự đoán tâm lý khủng khiếp về Giang Cần, vì vậy ngay cả trong tình huống này y cũng không thấy quá sức chịu đựng.
Dù vậy, y vẫn cảm thấy da đầu tê dại không cảm giác.
Y đã trải qua đợt khuyến mãi Multi-group trong dịp năm mới và lễ hội mua sắm Tết, chứng kiến nhiều chiêu trò táo bạo của Multi-group, từ việc sử dụng xe du lịch miễn phí để liên kết các khu thương mại cho đến việc sử dụng tin tức về việc gọi vốn để phá vỡ kế hoạch của đối thủ, buộc mọi người phải sửa đổi kế hoạch gấp. Những chiến lược ấy đều rất tinh tế.
Nhưng những mánh khóe nói trên đều không vượt trước thời đại, tuy họ không thể chống lại, nhưng vẫn có thể chịu đựng.
Lần này, Multi-group đã trực tiếp tấn công, đập thẳng vào mặt, vẽ ra một vực sâu khó vượt qua trước mặt tất cả các đối thủ.
Nhớ lại tuần lễ vừa qua, Đánh Giá Đại Chúng đã rất cao giọng khi nhập cuộc, ký kết hợp đồng, mở rộng kinh doanh. Nhìn lại hôm nay, họ như bị một nhát dao đâm vào tim, bỗng nhiên y như thấy được nụ cười lạnh lẽo của Giang Cần.
"Tôi cho phép các người chạy trước ở Thượng Hải đúng ba mươi chín mét."
Và thế là, Đánh Giá Đại Chúng hết sức lao về phía trước, còn lúc này Giang Cần thong thả rút ra một thanh đao dài bốn mươi mét...
Dương Học Vũ hít một hơi sâu, quay đầu nhìn về phía Trần Gia Hân, muốn biết phản ứng của Bà Đầm Thép ngông nghênh và coi đàn ông như phế vật này.
Kết quả vượt ngoài sự mong đợi của hắn, Trần Gia Hân không hề tỏ ra hoảng loạn, thậm chí biểu cảm trên khuôn mặt vẫn lạnh lùng như thường.
Quả nhiên không hổ danh là "Bà Đầm Thép", đúng là phụ nữ không kém cạnh đấng mày râu...
Dương Học Vũ tự hỏi mình làm được thế không, y đã bị sốc đến mức có phần mất tinh thần, hoàn toàn không tìm ra bất kỳ cách nào để phá vỡ tình thế.
"Gọi tổ kỹ thuật tới đây cho tôi."
"Dạ, Trần tổng."
Trương Lực bước ra khỏi phòng họp, đi gọi tổ kỹ thuật, trong khi Trần Gia Hân thì lặng lẽ uống trà, vẫn không hề có vẻ gì là hoảng hốt.
Sau một hồi, mọi người trong tổ kỹ thuật đều đã tập trung, lần lượt ngồi xuống.
Trần Gia Hân đưa chiếc điều khiển dự án cho Trương Lực, khi tổ kỹ thuật xem xong, phản ứng của họ giống như những người khác trong phòng, đều há hốc mồm, trông rất bối rối.
"Cho các anh một tháng, làm cho tôi một cái y hệt như thế này, nếu tiện lợi hơn họ thì càng tốt."
"Về phần tháng tiếp theo, chúng ta sẽ chậm lại một chút, tạm thời không làm chương trình khuyến mãi mạnh, chuyển trọng tâm kinh doanh về phát triển những nhà cung cấp chính, làm phong phú bảng xếp hạng của chúng ta, đẩy giá trị của bảng xếp hạng lên cao."
"Sau một tháng, chúng ta sẽ thúc đẩy cả trực tuyến lẫn ngoại tuyến, trực tuyến làm sự kiện, ngoại tuyến làm quảng cáo thực tế, nỗ lực giành lấy 50% khu vực trước Lễ Lao Động."
Sau khi Trần Gia Hân nói xong, chị ta lại nhìn về phía màn hình: "Không ngờ lại bất chợt phản kháng, thú vị đấy."
Ngay khi giọng nói ấy vừa dứt, toàn bộ phòng họp lập tức yên lặng như tờ, nhất là những kỹ thuật viên, mọi người đều như người mất hồn.
"Sao không nói gì?"
"Trần tổng... thứ này, chúng tôi không làm được."
Sắc mặt của Trần Gia Hân lúc này mới có chút biến đổi: "Chỉ là một tấm bản đồ, thêm hiển thị khoảng cách, vài đường thẳng nữa, thứ đơn giản như thế này các anh cũng không làm được ư?"
Trưởng nhóm kỹ thuật đứng dậy: "Đầu tiên, việc này đòi hỏi phải có sự hỗ trợ kỹ thuật từ những đối tác cung cấp dịch vụ GIS, ngoài ra việc thu thập và áp dụng thông tin của các nhà cung cấp cũng rất phức tạp, chúng tôi cần một lượng lớn nhân viên đi thúc đẩy trên thực địa."
Dương Học Vũ che mặt, trong lòng thầm nghĩ tưởng chị ta tự tin đến vậy chắc chắn là vì có chỗ dựa, ai ngờ chị ta hoàn toàn không hiểu gì về thứ này cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận