Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 507: Quốc tế mướn phòng? (2)

Nhân viên lễ tân mới nên không biết sự tồn tại của Multi-group, não có chút mơ hồ, trong lòng tự nhủ nay là ngày quốc tế pháo hoa sao?
Bên kia, Thủy Duyệt Mật Ngữ là nhà tắm Quân Hãn cũng nghênh đón một nhóm khách trẻ tuổi, nhìn qua non nớt lại mới mẻ, nhưng lại cố tỏ ra vẻ mặt lạnh lùng giả vờ là khách quen, miệng nhếch mép giống như trong túi quần cất mấy trăm nghìn.
Giang Cần đã ký hợp đồng với ông chủ Vương, nhất định phải cung cấp dịch vụ chính quy nhất, đảm bảo mát xa chính là mát xa, lấy ráy tai chính là lấy ráy tai.
Kiếm tiền không mất mặt, nhưng vẫn phải bảo vệ nhưng bông hoa của tổ quốc, không bị thế tục ô nhiễm quá sớm.
Mười giờ tối, bóng đêm ám trầm, nhân viên mát xa kim bài Lưu Thúy Phân xoa nắn cái cổ tay mỏi nhừ, có cảm giác mộng hồi nhà máy thịt.
Tạch tạch tạch, ấn xong một chàng trai trẻ, ngay lập tức lại có một chàng trai trẻ khác, một người nối tiếp một người, tựa như đóng dấu thịt heo.
- Quản lý Từ, sao hôm nay có nhiều khách như vậy?
- Hình như ông chủ hợp tác với bốn trường đại học gần đây, hôm nay làm ưu đãi. Tôi cũng không rõ tình huống cụ thể, cô làm tốt là được, sẽ không thiếu hoa hồng đâu.
Bên kia, thịt bò bít tết nướng Quả Mộc gần thư viện thành phố cũng là khách quý chật ních, trong phòng đâu đâu cũng là người, khiến cho các thương gia xung quanh không nhịn được mà xì xào bàn tán.
Nói thật, ngày thường tuy tiệm này có lượng khách hàng ổn định, nhưng sẽ không có hiện tượng chật ních. Dù sao bây giờ không tồn tại nền kinh tế nổi tiếng trên mạng, cho dù mùi rượu cũng phải chậm rãi lên men theo thời gian, không có khả năng có cửa hàng nào sẽ hot sau một đêm.
Cho nên đối với người không biết, chuyện này rất lạ.
- Tiểu Trương Tiểu Trương, cậu lại đây một chút!
- Sao vậy Quách ca?
Ông chủ Quách mở tiệm thịt nướng tiến lại gần:
- Các cậu kéo khách từ đâu tới vậy?
- Ông chủ của chúng tôi hợp tác với trường đại học, gần đây đang làm ưu đãi, tôi cũng không nghĩ tới lại có nhiều người như vậy. - Tiểu Trương tuổi còn nhỏ không có tâm nhãn, đem hết những gì mình biết nói ra.
- Đại học?
- Ừm, tình huống cụ thể tôi không biết, anh hỏi quản lý của chúng tôi đi.
……
Dưới bóng đêm, quảng trường phía trước Trung tâm thương mại Vạn Chúng đèn đóm sáng trưng.
Trong hoàn cảnh ánh đèn và bóng đêm đan xen, một tấm PVC cao tầm hai mét đứng lặng ở vị trí trung tâm của quảng trường, kiểu dáng và phối màu gần giống như tấm đặt trên bục chủ tịch ở Lâm Đại.
Chỉ có điều trên tấm PVC này, huy hiệu trường Lâm Đại được đổi thành nhãn hiệu của Trung tâm thương mại Vạn Chúng, là "Ghé thăm trung tâm thương mại Vạn Chúng, truy cập Multi-group đến cửa hàng, tận hưởng mức giảm giá 40% toàn bộ cửa hàng, ăn uống và vui chơi cái gì cũng có”.
Các sinh viên đến từ bốn trường đại học lớn lấy Đại học Lâm Xuyên làm lực lượng chủ chốt, đang đổ xô vào trung tâm thương mại, khiến những người đi lại trong khu vực mua sắm đều thấy ngạc nhiên.
Hôm nay có chuyện gì, là có hoạt động gì sao?
Tại sao lại có nhiều nam nữ trẻ tuổi điên cuồng tràn vào trung tâm thương mại đối diện như vậy?
Mang theo câu hỏi này, những người qua đường không tự giác hòa nhập vào dòng chảy của sinh viên, tò mò bước vào bên trong trung tâm thương mại, và rồi ngay lập tức mở to hai mắt.
“Mẹ kiếp, lâu lắm rồi tôi không đến Vạn Chúng, tại sao nó đột nhiên biến thành như thế này? Là tôi mở cửa sai cách phải không?”
“Chỗ này… ở đây không phải là nơi bán quần áo sao?”
“Tôi có cảm giác như đang đi dạo trên phố đi bộ vậy, quá đa dạng, thậm chí còn có máy gắp thú và máy chụp ảnh?”
“Các cậu mau xem bảng hướng dẫn của tầng trệt đi, ăn uống và vui chơi đều có cả, đây chẳng phải là đã mang cả phố đi bộ sang đây rồi sao?”
“A, còn có phòng gửi chồng và khu trông trẻ, trời ơi, sau này có thể thoải mái đi mua sắm rồi!!”
“Tầng hầm là thứ gì? Siêu thị và chợ hải sản, ai da, họ thậm chí còn dùng giấy vệ sinh làm váy cưới cho ma-nơ-canh, đây là ý tưởng của ai vậy?”
Bất kể là sinh viên đã đặt voucher và đến đây mua sắm, hay là những người qua đường đi vào tham quan, thì sau khi bước vào bên trong trung tâm thương mại, tất cả đều là vẻ mặt ngạc nhiên.
Thực ra, kể từ khi cuộc cải cách cấp tốc và mãnh liệt diễn ra vào đầu năm, dòng khách của trung tâm thương mại Vạn Chúng giống như bị cắt đứt, đột ngột dừng lại.
Thành phần tri thức trẻ tuổi của thành phố đã dần bắt đầu tiếp xúc và mê mẩn với mua sắm trực tuyến, xu hướng tiêu dùng tại cửa hàng thực tế dần đi xuống, còn khách hàng trung niên và cao tuổi thì dần dần không đến nữa.
Từ đông như trẩy hội đến vắng như chùa Bà Đanh, Vạn Chúng chỉ dùng bốn tháng để đạt được thành tựu này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận