Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 622: Lật tung cả thành phố cũng phải tìm cho ra (2)

Lộ Phi Vũ trầm tư một hồi rồi quay đầu nhìn Giang Cần:
- Ông chủ, tôi thấy ông ta vẫn chưa biết được mình sai chỗ nào đâu.
Giang Cần ra hiệu bằng mắt cho Đổng Văn Hào, lão Đổng thấy vậy liền bịt miệng Lộ Phi Vũ ngay lập tức rồi kéo y rời khỏi phòng nghỉ, tránh việc y sẽ làm mất mặt mọi người.
- Khách sạn thì thôi, ông gọi giúp tôi mấy cái xe taxi giá rẻ là được rồi, chúng tôi sẽ tự tìm chỗ ở, chúng tôi không dám làm phiền các người.
- Anh Giang, việc đi lại anh không cần lo, tôi sẽ lập tức sắp xếp xe limousine của khách sạn đưa mọi người đi.
Giang Cần tỏ ra cố chấp nói:
- Hay thôi khỏi đi, xe limousine sang trọng quá, nhỡ chúng tôi ngồi thử rồi mai đi chơi phải ngồi xe taxi thì kiểu gì cũng sẽ thấy mất mát.
Ông chủ Combona lập tức đáp lời:
- Việc này đơn giản thôi, ngày mai chúng tôi sẽ sắp xếp limousine sẵn sàng mọi lúc mọi nơi và sắp xếp một hướng dẫn viên tới để đưa mọi người đi chơi ở Thượng Hải, mọi chi phí sẽ do khách sạn chúng tôi chi trả.
- Xe limousine là hãng gì vậy?
- Xe Mercedes. Đến cả biển số cũng là biển số đẹp, ngồi cũng rất mát mày mát mặt. - Giám đốc Cầu ra sức giới thiệu.
Giang Cần do dự hồi lâu rồi lại lắc đầu:
- Chúng tôi đều là sinh viên, chỉ có tiền ở khách sạn bình dân thôi, người ta mà nhìn thấy chúng tôi đi xe Mercedes có khi lại lừa chúng tôi mất.
- Bởi vậy tôi mới khuyên anh Giang nên ở luôn trong khách sạn khác của chúng tôi đi, lúc đó có thể ngồi limousine thoải mái muốn đi đâu thì đi đó ạ.
- Thôi được rồi, 15 người chúng tôi chịu chật chội tý cũng được, cho chúng tôi 8 phòng tiêu chuẩn nhé.
- Anh Giang xin đừng nói đùa như vậy, bắt buộc mỗi người ở một phòng chứ ạ.
Giang Cần nghe xong thì móc trong túi áo ra một mớ tiền rồi đếm:
- Chúng tôi chưa được ăn tối nữa, bây giờ tối rồi đến đó kiểu gì cũng phải ăn cơm, nhưng giờ trong người tôi còn đúng hơn 200 tệ thôi, những món ăn bên khách sạn sang trọng ấy của ông chúng tôi không mua nổi.
Ông chủ Combona đổ mồ hôi lạnh trước những lời nói mập mờ này:
- Ăn cơm thôi, làm sao lại để anh tiêu tiền cho được? Để tôi sắp xếp tiệc tối cho!
Giang Cần trầm ngâm hồi lâu rồi lầm bẩm sự nhiệt tình này thật khó mà chối từ, đúng là khó chối từ sự nhiệt tình. Cuối cùng hắn xách hành lý lên bước ra ngoài cửa.
Mẹ bà, hắn đúng là chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng mà!
Người của phòng 208 ngây người rất lâu, sau đó nhìn nhau thầm nghĩ không hiểu lúc nãy vừa xảy ra chuyện gì?
Ông chủ hình như chẳng cần thứ gì, tựa như một chính nhân quân tử vậy, nhưng dường như cái gì cũng có được hết rồi.
Vốn dĩ tên họ Cầu này chỉ muốn sắp xếp khách sạn cho bọn họ thôi mà? Cuối cùng dưới những lời từ chối đanh thép của ông chủ lại lòi ra thêm được xe mercedes đưa đón, được thêm bữa tối, lại còn có hướng dẫn viên nữa chứ.
Tại sao vậy?
Tiếng Trung sao lại kỳ diệu đến như vậy?
Đúng là nghệ thuật ăn nói, lần này lại được chứng kiến tài ăn nói như thần của ông chủ rồi.
- Tần tổng, hành lý mà đại tiểu thư bị thất lạc đã được tìm thấy rồi ạ.
Chập tối trong căn phòng làm việc tầng cao nhất của một tòa nhà cao chọc trời nằm cạnh sông Hoàng Phố, người phụ nữ trẻ tuổi ngồi ở bàn làm việc đặt ly trà xuống bàn khẽ xua tay.
Bà mặc một bộ váy dài màu đen, mái tóc được búi cao, toàn thân toát lên dáng vẻ quý phái, trang điểm theo phong cách tinh tế trong trẻo, trông thực tao nhã.
Thấy vậy, cô thư ký mặc váy bó sát lập tức ra khỏi phòng chủ tịch và nhẹ nhàng đóng cửa lại, tiếng bước chân trong hành lang vắng vẻ xa dần.
- Giang Cần…
Người phụ nữ trẻ ấy bấm chuột mở danh sách thư trong hòm thư, tìm thấy cái tên Ưng Nhãn trong nhóm thư, bà đọc qua từng email mà tài khoản này từng gửi.
Tất cả những email này đều không có tiêu đề và nội dung nhưng trong email đều đính kèm một tệp rất lớn, mỗi tệp đều được nén lại, sau khi giải nén thì đều trở thành một thư mục mang tên Giang Cần có đính kèm ngày tháng.
Thư mục mới nhất được mang tên “Giang Cần - 01 06”.
Bên trong thư mục này có tất cả thông tin về Giang Cần từ tháng 6 trở về sau, trong đó bao gồm những hoạt động tiêu biểu của Giang Cần ở đại học, ngoài ra còn ghi lại những sự kiện lớn trong khoảng thời gian từ tháng 6 đến tháng 7 của Multi-group và Zhihu.
Nếu ông chủ Giang mà có mặt ở đây chắc chắn sẽ sợ điếng hồn và thầm nghĩ không hiểu ai lại điều tra về hắn từng chân tơ kẽ tóc đến như vậy cơ chứ?
Thực ra đây chẳng phải ai xa lạ mà chính là chủ tịch danh dự của hội thương mại Thượng Hải, chủ tịch công ty đầu tư Úy Lam - Tần Tĩnh Thu, đồng thời cũng là bà hai của nhà họ Phùng, thím của Phùng Nam Thư.
- Giải thích, Chủ tịch danh dự thường là người trong hiệp hội doanh nghiệp, thường là cựu chủ tịch hoặc người có đóng góp đáng kể cho hiệp hội doanh nghiệp. Chủ tịch danh dự không tham gia quản lý cụ thể hiệp hội doanh nghiệp nhưng có quyền và nghĩa vụ quan tâm đến sự phát triển của hiệp hội doanh nghiệp và hỗ trợ, giúp đỡ hiệp hội doanh nghiệp. Hết giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận