Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 690: Sổ sách

Lúc rời khỏi rừng phong đã gần mười giờ rưỡi, trên đường học viện không còn nhiều bóng người, vừa nhìn là biết sắp đến giờ ký túc xá đóng cửa rồi. Giang Cần đưa tiểu phú bà vào tận lầu, khóa xe ở cửa, rồi mới vội vàng chạy về ký túc xá.
Vừa bước vào cửa, Nhâm Tự Cường đang cởi trần đứng giữa hành lang, sau đó lấy từng bộ quần áo trong tủ quần áo ra mặc thử, rõ ràng là đang chuẩn bị cho buổi đi chơi phố vào tối mai, xem ra tình cảm tiến triển khá tốt.
Mà Tào Quảng Vũ cũng đang bận rộn, trên bàn trước mặt bày đầy những mẩu giấy màu, chỉ vài ba thao tác đã gấp thành một ngôi sao, tiếp đó là cho vào ống thủy tinh trong suốt.
Đinh Tuyết sắp tham gia kỳ thi sơ khảo, tâm trạng gần đây luôn bực bội, lo lắng, lão Tào hy vọng có thể dùng cách này để mang lại cho cô sự ấm áp và sức mạnh.
- Sao ký túc xá toàn là mùi thối của tình yêu thế.
Giang Cần lẩm bẩm hai tiếng, duỗi một tay khoác lên vai Chu Siêu:
- Siêu tử, nhìn những nô lệ tình yêu này xem, chẳng có tiền đồ gì cả, đều biến thành liếm cẩu cả rồi, cả ký túc xá cũng chỉ có hai chúng ta là người đứng đắn.
Chu Siêu ngẩng đầu định nói quá chuẩn, kết quả thấy được dấu môi đỏ hồng trên cổ Giang Cần, vì thế ánh mắt sửng sốt:
- Giang ca, vì không muốn đãi khách ăn cơm nên cậu mới không thừa nhận cậu đang yêu Phùng Nam Thư sao?
Giang Cần quay đầu nhìn y:
- Cậu đang sủa gì vậy?
Sáng sớm hôm sau, sáu giờ rưỡi, nhiệt độ ở Lâm Xuyên vẫn luôn ở mức cao đột nhiên trở nên âm u, trong khuôn viên trường nổi lên một trận gió to. Không bao lâu sau, những giọt mưa nhỏ rơi xuống bệ cửa sổ, lập tức cuốn đi hết sạch cái khô nóng còn tồn tại của cuối hè.
Giang Cần bò dậy từ trên giường, sau khi rửa mặt đánh răng xong thì rời khỏi ký túc xá.
Bởi vì là buổi sáng thứ bảy, không có nhiều người trên sân trường, chỉ có lác đác vài người chạy bộ buổi sáng, nhưng mà bởi vì đột nhiên trời mưa, mấy người chạy bộ buổi sáng cũng lục tục rời đi rất nhanh.
Ông chủ Giang đến nhà ăn, ăn một cái bánh bao hấp đơn giản, rồi mua cốc sữa đậu nành cầm trên tay, đi bộ đến 208.
Buổi sáng ăn no thì đương nhiên là vì có công việc cần làm.
Đến nay, kế hoạch triển khai trước của Zhihu trên toàn quốc đã hoàn thành, đã chiếm hết khu đô thị đại học của sáu thành phố mục tiêu, công việc thu hút người dùng bằng video ngắn cũng bắt đầu đi vào quỹ đạo, đã đến lúc bắt đầu kiểm tra sổ sách rồi.
Dù sao tiếp tới, việc quảng bá sẽ càng mở rộng hơn, sẽ có nhiều chỗ cần tiêu tiền hơn, việc hiểu rõ bản thân lớn bao nhiêu rất quan trọng đối với việc lập kế hoạch cho sau này.
Đương nhiên, bây giờ Giang Cần khá là muốn biết, rốt cuộc bản thân giàu đến mức độ nào rồi.
Không bao lâu sau, Từ Ngọc đã đến 208, đằng sau còn có năm người đi theo, theo thứ tự là thành viên phòng tài vụ và phòng kế toán.
Điều kiện đầu tiên để một công ty đi theo hướng chính quy chính là quản lý tài vụ chính quy hoá, bây giờ Giang Cần cũng đang tiến hành thay đổi theo phương hướng này, tách riêng sổ sách ra.
Dù sao lợi nhuận của 208 càng ngày càng nhiều, số vốn lưu động cũng càng ngày càng nhiều, phương diện này ngày càng chính quy, rất có ích với việc quản lý vốn trong giai đoạn phát triển sau này.
- Ông chủ, chào buổi sáng.
Giang Cần gật đầu:
- Bắt đầu kiểm tra sổ sách đi.
Từ Ngọc và thành viên của hai phòng ngồi xuống, lấy ra sổ sách, máy tính, mở bảng kê chi tiết thu chi trên máy tính, bắt đầu kiểm tra toàn bộ sổ sách.
Sau đó là một loạt tiếng tạch tạch và tiếng thông báo trong máy tính vang lên, Giang Cần phát hiện số tiền mà Từ Ngọc ghi lại đang trở nên càng ngày càng nhiều, tuy nhiên hắn không thay đổi sắc mặt, giống như một nam thần lạnh lùng, nhưng thực ra lông mày đã không nhịn được mà nhếch lên rồi.
Hắn có ước tính giá trị của cải của bản thân mình, hơn nữa tám chữ số ở trước mắt đã vượt qua dự đoán lúc đầu của hắn.
Nhưng mà rất nhanh, con số đã bắt đầu nhỏ đi, hơn nữa còn càng ngày càng nhỏ.
Mười một giờ rưỡi trưa, dưới sự chủ trì của Từ Ngọc, công việc kiểm tra sổ sách của 208 đã kết thúc, cả quá trình kiểm tra tốn gần bốn tiếng, thành viên của hai phòng mệt mỏi vẩy tay.
Bởi vì lợi nhuận của hạng mục dưới tay Giang Cần rất nhiều, tiền hoa hồng của Multi-group, quảng cáo Zhihu, và lợi nhuận tiệm trà sữa Hỉ Điềm, vân vân.
Bọn họ kiểm kê tiền hàng phải trả mà chưa trả, tính lợi nhuận thuần của tháng này, cuối cùng mới đưa ra được một con số chính xác là 4,05 triệu tệ.
Nhìn thấy con số này, Giang Cần có cảm giác một đêm trở về trước khi giải phóng, con số này rất quen thuộc, lúc đầu năm có kiểm tra sổ sách một lần, hình như cũng là con số này thì phải.
- 30 triệu tệ lúc nãy là chuyện gì vậy?
- Là lợi nhuận của tất cả các hạng mục cộng vào.
- Vậy những dấu trừ ở đằng sau thì sao?
- Là tiền đầu tư và quảng cáo, cùng với chi phí hoạt động đoàn đội trong nửa năm nay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận