Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 1209: Buổi tuyển chọn diễn viên (2)

Nhưng Đổng Văn Hào lại cho cô ấy cảm giác có một sự đồng điệu của những người làm sáng tạo. Cô ấy cảm thấy Đổng Văn Hào chắc chắn có thể nhận ra sự tận tâm của mình.
"Đổng tổng không có mặt, anh ấy cùng với ông chủ đi tới Bắc Kinh để phỏng vấn diễn viên rồi."
"Được rồi."
Chiều tà, gió mùa thu bắt đầu nổi lên, Giang Cần và Đổng Văn Hào đáp xuống Bắc Kinh, tới công ty giải trí và điện ảnh Hoa Anh.
Những ngôi sao tham gia buổi tuyển chọn không ít, cả nam lẫn nữ, nhưng phần lớn không phải là ngôi sao hàng đầu.
Bởi vì trong giới quảng cáo cũng có một chuỗi khinh miệt: những người làm quảng cáo cho thương hiệu xa xỉ quốc tế coi thường quảng cáo sản phẩm trong nước, những người làm quảng cáo thời trang coi thường quảng cáo sản phẩm, và những người làm quảng cáo sản phẩm coi thường làm quảng cáo trên web.
Trong buổi tuyển chọn lần này, ngôi sao lớn nhất có lẽ là một diễn viên trẻ mới nổi, còn có một nữ diễn viên đã từng rất nổi tiếng, nhưng trong những năm gần đây danh tiếng đã giảm sút.
Hai người đều là ứng viên cho vai nữ chính, nhưng ngôi sao mới nổi kia thật sự không mấy hứng thú với việc đại diện cho trang web, phần lớn câu hỏi phỏng vấn đều do trợ lý trả lời, cô ta cũng không thèm mở miệng.
Ngôi sao đã hết thời kia lại khá tích cực, mẹ của Giang Cần trước đây cũng khá thích bộ phim truyền hình mà chị ấy đóng.
"Chọn Dư Duyệt này đi, cái tên cũng mang ý nghĩa may mắn."
"Nhưng sếp ơi, Sở Nghiên Nghiên có lượng fan cũng khá đông đảo, mà thứ như quảng cáo, lượng người theo dõi của ngôi sao vẫn rất quan trọng."
Nghe xong, Giang Cần gật đầu: "Đúng vậy."
Đổng Văn Hào hạ giọng nói: "Hơn nữa, nam chính mà chúng ta đã chọn có tin đồn tình ái với Sở Nghiên Nghiên, cùng xuất hiện trong khung hình có thể sẽ khiến độ hot tăng vọt."
"Vậy thì cứ để cậu quyết định chuyện này."
"Ừm, vậy tôi sẽ gặp người quản lý của họ để bàn bạc thêm."
Giang Cần gật đầu, đứng dậy và bước ra khỏi phòng tuyển chọn diễn viên, sau đó dạo bước dọc theo hành lang.
Công ty giải trí Hoa Anh trong những năm gần đây làm thị trường idol khá tốt, họ thậm chí còn chú ý đến cả một cuộc thi hoa khôi không chính thức, nên việc kinh doanh thần tượng cũng không có gì đáng ngạc nhiên.
Do đó, trong công ty có khá nhiều thực tập sinh idol, phần lớn họ đều luyện tập khoảng hai năm rưỡi.
Giang Cần không biết mình đã dạo bước đến đâu, chỉ thấy trong một phòng chụp ảnh có tiếng "click - click" vang lên, là tiếng máy ảnh chụp nữ chính của một nhóm nhạc nữ đang quảng cáo dầu gội đầu, chỉ quấn một chiếc khăn tắm, tạo dáng nâng chân, xoay người.
Ông chủ Giang đứng ở cửa nhìn một lúc lâu, còn nhận xét rằng loại quảng cáo to và trắng thế này mới thực sự hấp dẫn.
"Cậu làm gì ở đây?"
"Ờ... Tôi chỉ đi dạo thôi."
Trong hiện trường chụp ảnh, một người đàn ông mặc suit bước ra: "Cậu thuộc bộ phận nào? Không đi làm lại đến phòng quay chụp làm gì? Chỉ có nghệ sĩ mới được vào đây."
Giang Cần liếc nhìn thẻ công tác của người đàn ông: "Giám đốc Hồ, liệu có khả năng, tôi cũng là một thực tập sinh idol không?"
"Ha ha."
Lúc này, tất cả mọi người tại hiện trường đều quay đầu nhìn về phía Giang Cần với vẻ mặt kỳ quặc.
Công ty Hoa Anh có phân chia bộ phận kinh doanh và biểu diễn, dù ở cùng một tòa nhà nhưng hoạt động độc lập. Bộ phận kinh doanh toàn là dân văn phòng làm việc phía sau hậu trường, bình thường không được phép sang phòng biểu diễn.
Có điều, những nhân viên mới thường vì muốn gặp thần tượng nên lén lút sang đây.
Chỉ là hôm nay người này có vẻ không may mắn lắm, gặp phải giám đốc Hồ có tính khí khó chịu nhất công ty, có lẽ chiều nay sẽ phải nói lời tạm biệt.
Có điều, đúng lúc Hồ tổng sắp nổi giận thì bỗng nhiên bên ngoài cửa ầm ầm chạy đến một đám người. Người dẫn đầu là thư ký của bà chủ Từ Huyên, phía sau còn có vài người là quản lý bộ phận quảng cáo.
"Giang tổng, sao cậu lại ở đây? Bà chủ Từ của chúng tôi đã đặc biệt từ Thượng Hải về đây, muốn mời cậu đi ăn tối."
"Không sao, tôi chỉ đi dạo một chút."
"Ồ ồ, vậy chúng ta đến khách sạn trước nhé, bà chủ Từ đang đợi cậu đấy."
Giang Cần liếc mắt nhìn thư ký của Từ tổng: "Cô nói xem, tôi ở đây làm thực tập sinh có vấn đề gì không?"
Thư ký ngơ ngác một lúc: "Chúng tôi làm sao dám."
"Giới giải trí từ đây mất đi Ngô Ngạn Tổ thứ hai..."
Giang Cần thở dài, được mọi người vây quanh đưa ra ngoài.
Lúc này, giám đốc Hồ kéo một quản lý lại: "Lưu tổng, người kia là ai vậy?"
"Giang Cần, ông chủ của Multi-group, gần đây muốn quay quảng cáo, đang tìm chúng ta bàn bạc hợp tác."
"Ông chủ Multi-group trẻ như vậy à?"
"Phải, mới hai mươi mốt tuổi thôi mà tài sản đã lên đến mười tỷ, thật là đáng sợ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận