Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 1235: Lật đổ (1)

"Quý vị đồng nghiệp trong ngành, các nhà đầu tư, xin chào mừng quý vị đã đến tham dự hội nghị giao lưu ngành mua chung do Đánh Giá Đại Chúng tổ chức."
"Mua chung là một ngành công nghiệp cởi mở và khoan dung, một ngành công nghiệp thân thiện và hòa hợp..."
"Từ năm 2009 đến năm 2011, chúng tôi liên tục mở rộng và phát triển mô hình kết hợp giữa internet và các ngành công nghiệp truyền thống, lần lượt thâm nhập vào các lĩnh vực như mua chung dịch vụ ăn uống, mua chung khách sạn... đã thay đổi cục diện thị trường truyền thống."
"Ngành mua chung có thể tỏa sáng rực rỡ như vậy là nhờ vào nỗ lực của mọi người có mặt tại đây, cũng như sự tin tưởng và hỗ trợ từ phía người tiêu dùng."
"Cuối cùng, tôi chân thành hy vọng mọi người có thể tích cực trao đổi, phát biểu, đưa toàn ngành tiến tới một tương lai tốt đẹp hơn."
Dương Học Vũ đứng trên sân khấu, cảm ơn các vị khách mời có mặt, phát biểu một vài lời khai mạc khá chính thức. Cuối cùng, y dành ánh mắt sâu lắng cho Giang Cần, rồi cúi đầu bước xuống, khiến mọi người đều bối rối.
Điều này thật không hợp lý.
Hội thảo do Đánh Giá Đại Chúng bỏ chi phí và công sức ra tổ chức để làm gì?
Để mọi người biết rằng, bây giờ họ mới là ông lớn thực sự.
Vì thế, theo trình tự thông thường, người đầu tiên phải lên sân khấu chính là ông chủ Trương Thao.
Y cần phải hùng hồn đánh giá về toàn bộ ngành nghề, sau đó nói vài câu sáo rỗng, nâng tầm giá trị của cuộc hội thảo.
Tiếp theo là vị tổng giám đốc Trần Gia Hân sẽ đọc một loạt con số, như doanh số bán hàng đột phá bao nhiêu, tổng doanh thu đạt đến mức nào, rồi mở rộng tầm nhìn cho sự phát triển tiếp theo của Đánh Giá Đại Chúng.
Nhưng cuối cùng, sau khi họ đợi nửa ngày, chỉ có Dương Học Vũ lên nói vài câu mở đầu không mấy ấn tượng, quá khiêm tốn.
Hai nhân vật quan trọng không xuất hiện đã đành, lại còn không thèm chém gió.
"Đánh Giá Đại Chúng thay đổi phong cách rồi à? Thật sự muốn chơi trò bao dung và thân thiện sao?"
"Không biết nữa..."
Vì không ai dẫn đầu chém gió, không khí của hội nghị thảo luận ngành mua chung trở nên kỳ quặc.
Những người lên phát biểu sau đó cũng có vẻ không chém gió được, cuộc hội thảo thật sự trở thành buổi nghiên cứu phát triển ngành.
Có điều, ai mà đi họp mà không nổ chút, chỉ lo làm việc chính thức đâu chứ?
Điều càng làm người ta ngạc nhiên hơn nữa là Giang Cần ngồi ở hàng đầu, vị trí chính giữa rất vững vàng, dù có người trên sân khấu đề cập đến vấn đề tin cậy gần đây của ngành mua chung, hắn cũng không có bất kỳ phản ứng nào.
Cho đến khi mặt trời sắp lặn, buổi hội thảo kỳ lạ này kết thúc trong yên bình.
Không có những ám chỉ mỉa mai về Multi-group, không có ngụ ý cố tình đặt vị trí số một ngành mua chung lên đầu mình.
Mọi người đều mơ hồ, không hiểu ý nghĩa của buổi hội thảo này ở đâu.
Chẳng lẽ mục đích của cuộc họp này, chỉ là để khoe rằng hội trường cho thuê của Đánh Giá Đại Chúng vừa to vừa tốt sao?
Khang Kính Đào là người đầu tiên rời khỏi hội trường, nhưng không xuống lầu, mà đi về phía tây của hành lang.
Y vẫn nhớ đến buổi lễ ký kết bên cạnh, bởi vì y luôn cảm thấy đó mới là điểm nhấn, nhưng khi đến cửa lại phát hiện ra rằng cánh cửa của hội trường bên kia đóng chặt, thậm chí đèn cũng tắt.
Đậu má, ngâm chân đến mơ hồ rồi sao? Chẳng lẽ buổi lễ ký kết mà y thấy hôm qua chỉ là ảo giác?
Khang Kính Đào cảm thấy không chắc chắn, liền quay lại tìm đám người La Tân , bởi vì hôm qua họ cùng nhau chứng kiến buổi lễ ký kết đó.
Nhưng ngay khi y tìm được La Bình và La Tân, cũng như Thường Kiến Tùng và những người khác, chưa kịp nói gì, điện thoại trong túi đã reo lên, điện thoại của vài người khác cũng vậy.
Mọi người gần như cùng lúc lấy điện thoại ra, sau đó đưa lên tai, nghe những tiếng nói trong điện thoại, dần dần nín thở...
"Đánh Giá Đại Chúng bị dắt mũi rồi..."
"Hình ảnh bữa tiệc tối, hình ảnh hội thảo, tất cả đã bị rò rỉ, còn có ảnh buffet mà mọi người không ăn hết bị đổ vào thùng rác, mọi người đều đang nói Đánh Giá Đại Chúng không hoàn tiền không phản hồi, mà lại vung tiền tỷ vào chốn ăn chơi."
"Còn cả cuộc họp ký kết họ tổ chức, hơn một nửa các thương hiệu đáng lẽ phải tham dự đã không đến, ảnh của họ lên trang nhất, lan truyền nhanh chóng, tất cả đều được coi như trò cười."
"Anh có thể tưởng tượng không? Một trang web mua chung mời các nhà cung cấp ký kết, mà ba hàng đầu tiên lại trống không."
"Những nhà cung cấp khác cũng bắt đầu hoang mang, không biết Đánh Giá Đại Chúng gặp phải vấn đề gì, đã có không ít người tạm ngừng kinh doanh."
"Điều nguy hiểm nhất là..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận