Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 428: Cứ lấy danh phận trước rồi nói sau (2)

Tới khi ăn xong, Giang Cần mới lái xe đi ra khỏi Lâm Đại để tới cửa đông Đại học Sư phạm, sau đó hắn cứ đi thẳng men theo đường lớn.
Sau khi tới trung tâm giáo vụ, Giang Cần mở cốp xe ra lấy cốc trà sữa Hỉ Điềm rồi mới đi vào văn phòng.
- Em chào chủ nhiệm Lý, đây là trà sữa mới ra của tiệm em ạ, trà sữa vị Trung Hoa.
- Hửm? Còn có vị trà sữa này nữa hả? Chả trách sự nghiệp của cậu cứ lên như diều gặp gió ấy, kiên quyết tiến thủ, dũng cảm sáng tạo, đó là những phẩm chất cực kỳ tốt đẹp.
Chủ nhiệm Lý ném túi trà sữa vào trong ngăn bàn làm việc, sau đó đưa hắn qua phía tây sân trường, nơi này là vị trí của một cửa hàng buôn bán trong trường học.
Cửa hàng này đã hết hợp đồng thuê mặt bằng từ năm trước rồi, nhưng bên đó không gia hạn thêm.
Cũng đúng vào hôm giải quyết hợp đồng, chủ nhiệm Lý lại nhận được chút quà mọn từ Giang Cần gửi tới.
Gì mà lịch treo tường, lịch để bàn, lót ly, bật lửa, ô che nắng che mưa, vô cùng tạp nham không đáng tiền.
Dù những đồ ấy không đáng tiền nhưng cái logo trên đó lại khiến Lý Hoa nhớ tới Giang Cần ngay lập tức, cũng nhớ tới cái danh Vừa học vừa làm của hắn.
Vốn ấn tượng đầu tiên của ông với Giang Cần đã không tồi rồi, hơn nữa hạng mục Vừa học vừa làm của hắn còn được lên báo và được cục giáo dục mở họp khen ngợi, cho nên ông nghĩ nếu hắn có thể tới tiên phong dẫn dắt cho Đại học Sư phạm thì chắc chắn bọn họ sẽ nhận được vô số chỗ tốt.
Vì vậy nên ông mới tự ý làm chủ giúp Giang Cần giữ lại mặt bằng.
Cho thuê thì cho ai mà chả được, nhưng mà cho Giang Cần thuê lại còn đổi lấy được tên tuổi Vừa học vừa làm thì tội gì không làm?
- Cậu thấy cửa hàng này thế nào?
Giang Cần nhìn lướt qua rồi nói:
- Cái này đi ạ, hai ngày nữa em sẽ cho người tới đây bàn giao công việc.
Lý Hoa hơi kinh ngạc:
- Dứt khoát thế à?
- Nơi chủ nhiệm chọn thì làm gì có chỗ nào để chê chứ? Nếu không phải lúc ký hợp đồng cần chính chủ thì có khi em còn không cần qua đây xem luôn ấy chứ.
Miệng Giang Cần ngọt như mật ong vậy, thế là hai người ký hợp đồng trong vui vẻ.
Diễn đàn sắp mở rộng nên cửa hàng gì đó cũng không quá quan trọng, kích thước hay độ mới cũ đều không phải trọng điểm, chỉ cần nó thể hiện được hiệu quả quảng bá là tốt rồi.
Mặt khác, hắn lấy lòng Lý Hoa còn vì mục đích khác nữa, đó là hy vọng Lý Hoa có thể trở thành giáo viên trung gian liên kết bọn hắn với bên nhà trường.
Kết quả là chủ nhiệm Lý đã từ chối ngay không chút nghĩ ngợi.
Lợi ích khi làm người đứng đầu dẫn dắt hạng mục đủ để thỏa mãn chủ nhiệm Lý, nhưng người trung gian lại không dễ làm, đó là vị trí phải chịu trách nhiệm cho mọi việc chứ không đùa.
Lấy Đại học Khoa học Kỹ thuật ra làm ví dụ đi, Hồ Mậu Lâm tương đương với người dẫn dắt hạng mục, Trương An Dân lại là người trung gian nối tiếp hạng mục.
Dù sau này Giang Cần có thể làm to làm lớn thì người được báo chí khen ngợi chắc chắn là Hồ Mậu Lâm, còn sót lại thì mới tới lượt Trương An Dân.
Nếu Trương An Dân không phải học trò của giáo sư Nghiêm thì chắc chắn y sẽ không đồng ý nhận lấy cái việc mà trách nhiệm thì nhiều lợi ích thì ít này, huống chi là Lý Hoa.
- Giang Cần, hạng mục của cậu là hạng mục khởi nghiệp trong đại học, không phải là của xí nghiệp ngoài xã hội nên là không cần người trung gian cũng được, yên tâm đi.
- Dạ vâng chủ nhiệm Lý, em nghe thầy.
Giang Cần cũng không tiếp tục kiên trì, sau khi nói thêm vài câu, hắn rời khỏi Đại học Sư phạm, trông hắn vô cùng bực bội.
Đúng là hạng mục khởi nghiệp của sinh viên không cần người trung gian cũng được thật, nhưng nếu không có giáo viên trong trường che chở thì sau này xảy ra chuyện gì thì sẽ rất khó giải quyết.
Hắn vừa suy ngẫm vừa đi tới Đại học Bách khoa gặp Tôn Xuân Minh.
Cũng giống như Lý Hoa của Đại học Sư phạm, vị chủ nhiệm Tôn này cũng giúp hắn tìm cửa hàng, nhưng cứ hễ nhắc tới việc làm người trung gian thì lại xua tay từ chối.
Những người đã làm lãnh đạo lâu năm, lại còn là lãnh đạo thường xuyên đưa sinh viên ra ngoài học tập thì dù là Lý Hoa hay Tôn Xuân Minh, cũng đều có thể đắn đo được mặt lợi và hại khá chính xác.
- Vậy không ổn đâu, cả hai đại học đều không có người trung gian thì phải làm sao?
- Phải nghĩ cách khác thôi…
Sáng sớm hôm sau, sau một đêm suy đi tính lại, Giang Cần lái xe tới công ty quảng cáo Thịnh Thị, hỏi xem tình hình chế tác bảng hiệu và vật liệu của chi nhánh Hỉ Điềm như thế nào rồi, sau đó còn đặt thêm một đơn hàng khẩn cấp nữa, bao gồm hai cái cờ thi đua và hai tờ giấy chứng nhận.
Trên cờ thi đua viết hai dòng chữ to tướng: Toàn tâm toàn ý đẩy mạnh công tác vừa học vừa làm, tận chức tận trách hiển lộ rõ ràng làm gương sáng cho người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận