Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 158: Danh nổi như hồng

- Được, đương nhiên là được, cậu là chủ nhà mình còn chê sao? Mà sao cậu lại có nhà ở đây? - Vu Toa Toa tò mò hỏi.
- Đó là bí mật.
Vu Toa Toa mắt đầy sao nhỏ, khiến Lục Siêu khó chịu:
- Toa Toa, đây là ai vậy?
- Nam thần của tôi, không phải đã nói rồi sao. - Vu Toa Toa lườm y một cái, sau đó bắt đầu đi xem nhà.
- Không có đồ nội thất nhỉ, nơi này sao ở?
- Không có đồ đạc tôi cũng thuê, cậu bớt nói.
Giang Cần đi bên cạnh nghe bọn họ ngươi một câu ta một câu, im lặng không lên tiếng đi theo, cho đến khi bọn họ xem hết từng góc phòng, tiếp đó ký hợp đồng.
Sau khi nhận được tiền thuê nhà, Giang Cần định rời đi, kết quả lại bị Vu Toa Toa gọi lại:
- Nam thần, mình và mấy chị em đã hẹn đi bar Luminous, cậu có thể dẫn bọn mình đi không?
- Các cậu tự đi không được sao?
- Nhưng bọn mình chỉ là một đám tiểu nữ sinh a, ở quán bar đó cậu có mặt mũi như vậy, cậu dẫn bọn mình đi, an toàn của bọn mình cũng được bảo đảm.
Lục Siêu nghe xong liền sửng sốt, đều là tiểu nữ sinh? Còn tôi thì sao, vậy tôi tính là cái gì?!
Giang Cần hơi suy nghĩ, cảm thấy tiện đường, dẫn các cô đi cũng không phải không được:
- Trong đám chị em của cậu không có người mà mình không muốn gặp chứ?
- Không có, cậu yên tâm.
- Cậu biết mình đang nói về ai không?
- Sở Ti Kỳ nha, mình đương nhiên biết, Tuệ Như đã nói với mình rồi.
Giang Cần gật gật đầu, sau đó mang theo hai người đi quán bar Luminous, mấy chị em của Vu Toa Toa đã chờ ở cửa, ai nấy đều mặc cháy mắt, váy ngắn, trang phục hở rốn, tất cả đều là nhân tài tiết kiệm vải cho quốc gia.
- Giới thiệu với mọi người một chút, nam thần của mình, Giang Cần.
Vu Toa Toa hưng phấn giới thiệu, khiến cho đám chị em đánh giá Giang Cần nhiều hơn một chút, cũng khiến cho nam sinh tên Lục Siêu cắn răng nghiến lợi.
Sau đó mấy người đi theo sau Giang Cần, vào quán bar Luminous đối diện cục Phòng cháy chữa cháy.
Tuy rằng hiện tại Giang Cần đã không còn làm quản lý kinh doanh ở chỗ này, nhưng bởi vì hoạt động tập thể xem Olympic, quán bar này đã kiếm được đầy bồn đầy bát, cho nên ông chủ rất biết ơn hắn, bartender và nhân viên phục vụ cũng đều tôn trọng hắn.
- Giang ca tới?
- Giang ca, đã lâu không gặp.
Giang Cần gật đầu với bọn họ, Vu Toa Toa nhìn mà sướng ra mặt, còn đám tiểu tỷ muội của cô cũng mắt lấp lánh sao nhỏ.
Phong cách này, quá đẹp trai.
Dù sao thì các cô cũng mười bảy mười tám tuổi, phân rõ được trong ánh mắt những bartender kia rốt cuộc là cứng rắn tâng bốc hay là thật sự tôn kính, chẳng trách người ta là nam thần đâu.
Nhìn thấy cảnh này, Giang Cần không khỏi có chút vui vẻ.
Thời nay, người trẻ năng động biết đi dạo quán bar quả thật không thiếu, bạn thật sự không thể không phục, cũng không biết phụ huynh các cô nhìn thấy cảnh này có còn cười được hay không.
Lão Đăng, xe Ghost tôi đỗ dưới lầu có an toàn không?
Giang Cần cười khúc khích trong lòng, nhưng vẫn dặn dò bartender một câu, nói những người này là bạn của hắn, chăm sóc tốt một chút, đừng để bọn họ gây chuyện, cũng đừng để bọn họ bị gây chuyện.
Sau khi gọi bàn xong, Giang Cần định rời đi, nhưng Vu Toa Toa sống chết không cho hắn đi, nói là đã lâu không gặp, muốn tâm sự.
Giang Cần nhìn vẻ mặt cô liền biết cô muốn nói gì:
- Nói chuyện về Sở Ti Kỳ thì thôi đi, mình không có hứng thú.
- À, tôi nhớ ra rồi, cậu là tên ngốc… ngốc khi thổ lộ với Sở Ti Kỳ bị từ chối, thẹn quá hóa giận đến mức phải cướp lại cả thư tình!
- Trong đầu Lục Siêu lóe lên linh quang, lập tức mở to hai mắt.
Giang Cần đen mặt:
- Từ thích hợp nhất là tên đại ngốc!
- Không có không có, là tôi nói không lựa lời.
- Chiến công vinh quang của tôi nổi tiếng đến vậy sao?
- Chủ yếu là hai lớp chúng ta ở quá gần nhau, tôi học lớp bên cạnh các cậu, Lục Siêu, cái người đánh CF siêu lợi hại kia!
Vu Toa Toa quay đầu nhìn về phía Lục Siêu:
- Một người đàn ông như cậu, sao rảnh rỗi thích truyền bá tin đồn như vậy?
- Chủ yếu là cậu quá nổi danh, hành động nổi trội như vậy, học ở cao trung này ai mà không biết!
Lục Siêu có vẻ đặc biệt đắc ý, nói chuyện mặt mày hớn hở, lúc Vu Toa Toa gọi Giang Cần là nam thần y cũng rất khó chịu, nhưng nhìn bartender tôn kính Giang Cần như vậy, y lại không dám nói thêm gì, cảm thấy người này khẳng định lăn lộn rất tốt.
Nhưng ai ngờ trước kia hắn lại là thằng liếm cẩu, hơn nữa còn là loại liếm cẩu cướp thư tình trở về, câu chuyện này quả thực quá khó chìm.
Lục Siêu có cảm giác một quyền đánh vỡ ánh sáng của nam thần, cả người tràn ngập lực lượng, thật sự là hận trời không tròn hận đất không vuông, trả về hết thảy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận