Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 608: Ngày càng thông minh

- Tôi nghĩ, sẽ có rất ít người chịu khó ngồi xuống làm phiếu khảo sát, nếu điền bừa bãi có thể ảnh hưởng đến phân tích, thì liệu chúng ta có nên lấy tiền ra làm phần thưởng hay không? - Lộ Phi Vũ giơ tay phát biểu.
Giang Cần nghe xong liền gật đầu:
- Được, ý kiến của Phi Vũ rất hay, tiền là động lực hàng đầu.
Đổng Văn Hào cũng không nhịn được mà lên tiếng:
- Ông chủ, tôi cũng có ý kiến. Hai trường này đều quá rộng, mà chúng ta lại mới đến, chưa quen thuộc nếp sống nơi đây, rất dễ lãng phí thời gian. Chúng ta có nên thuê một sinh viên ở lại trường làm hướng dẫn viên cho chúng ta không?
- Được, việc này giao cho anh làm.
- Đi, vậy tôi lên cfs của trường họ dạo một vòng.
Giang Cần nhìn hai thiếu niên linh cảm tầng tầng lớp lớp, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Vì sao hắn lại thích dùng sinh viên làm nhân viên cốt cán? Chính là vì sau bữa tối của kỳ công tác, người ta sẽ không đòi đi tìm chỗ rửa chân, phẩm chất mộc mạc biết bao nhiêu, trực tiếp khiến người ta cảm động mà.
Cũng không lâu sau, Ngụy Lan Lan và Đàm Thanh ôm một đống phiếu khảo sát trở về, Giang Cần an bài bọn họ làm trước một lần, làm quen vấn đề trong đó, sau đó tuyên bố tan họp.
Ngày mai thời gian gấp gáp, nhiệm vụ nặng nề, nghỉ ngơi thật tốt mới là vương đạo.
Vì thế, mọi người lục tục rời khỏi phòng Giang Cần, cho đến khi toàn bộ đi hết, trong phòng chỉ còn lại hắn và Phùng Nam Thư.
- Tiểu phú bà, nên về ngủ thôi.
- Mình muốn xem ti vi ở đây thêm một lúc nữa.
- Sau đó xem mãi xem mãi, liền không cẩn thận ngủ thiếp đi đúng không?
Lông mi Phùng Nam Thư khẽ run, thầm nói gấu đen càng ngày càng thông minh, tựa như không còn dễ bị lừa nữa, vì thế cô buông điều khiển từ xa xuống giường:
- Vậy mình đi ngủ đây.
Giang Cần thở dài, thầm nghĩ Phùng Nam Thư hình như càng ngày càng thông minh, thậm chí còn có chút hư hỏng.
Ngày hôm sau.
Một buổi sáng trong xanh và đầy nắng.
Từ khách sạn, mọi người chia nhau ra đi theo hướng dẫn viên được thuê từ trong trường, rầm rộ tiến vào hai trường đại học.
Vì bây giờ là lúc nghỉ hè, cho nên có vô số đoàn học sinh cấp ba từ khắp cả nước đổ về Thanh Hoa và Bắc Đại để tham quan, khiến cho khuôn viên trường trở nên vô cùng náo nhiệt. Dọc hai bên cầu còn có rất nhiều sạp hàng, từ đồ ăn vặt, thức uống, cho tới các mặt hàng văn hóa thủ công, tất cả xếp dài dằng dặc như họp chợ, không khí mua bán cực kỳ tấp nập.
Có lẽ vị phụ huynh nào cũng đã từng hỏi con trẻ nhà mình rằng, khi lớn lên chúng muốn học Thanh Hoa hay Bắc Đại, và chắc hẳn là chúng cũng sẽ phân vân không biết chọn trường nào cả.
Mà cho dù có thi đỗ hay không, thì hai ngôi trường này cũng nhờ vào câu hỏi được truyền miệng ấy mà trở thành những điểm tham quan đông đúc náo nhiệt.
- Nghỉ hè mà nhiều người thế này á?
- Xem ra chuyến đi lần này ra trò đây.
Giang Cần đứng trước cổng trường Thanh Hoa giơ tay lên vẫy vẫy, kêu mọi người chia nhau ra hành động, vẫy tay là để tiết kiệm thời gian.
Ngụy Lan Lan đưa Văn Cẩm Thụy đi khảo sát những người kinh doanh ở đây, tìm hiểu rõ tình hình mua bán. Tô Nại và Thời Miểu Miểu cùng đi tới tiếp cận các câu lạc bộ trong trường để phát phiếu khảo sát. Còn Giang Cần đưa Phùng Nam Thư đi dạo quanh trường.
Giữa mùa hè tháng 7 chính là thời điểm nắng nóng nhất trong năm, nhiệt độ cao nhất có thể lên tới khoảng 37 độ, đi bộ vài ba bước là mồ hôi đã vã ra như tắm. Nhưng nơi này dù cho có dạo lướt qua không ngừng nghỉ, thì cũng phải mất cả ngày trời mới đi được hết.
Ông chủ Giang đưa bà chủ của hắn đi theo hướng của những đoàn thăm quan kia, tựa như đang cưỡi ngựa xem hoa vậy.
Một thành phố xa lạ, một ngôi trường xa lạ khiến cho Phùng Nam Thư cảm thấy hiếu kỳ với tất cả mọi thứ, cô tung tăng đi không ngừng nghỉ, ánh mắt linh động ngó nghiêng.
Ban đầu Giang Cần còn ưỡn ngực ngẩng cao đầu, bước chân tràn đầy sức mạnh dẫn đầu đằng trước, nhưng chẳng bao lâu sau đã trở thành dáng vẻ hắn bị tiểu phú bà kéo đi theo sau.
Có lẽ Thanh Hoa và Bắc Đại là hai trường đại học có vốn lớn nhất cả nước. Lắm tiền như vậy mà còn chẳng thèm lắp điều hòa ngoài trời, đúng là hà con mẹ nó tiện.
Giang Cần lau mồ hôi, khi hắn thấy nơi bày các sạp hàng tiếp theo liền kéo Phùng Nam Thư dừng lại.
Trước mặt bọn họ ngay lúc này là một sân bóng rổ được quây lưới sắt, bên trong có nhiều sinh viên ở lại trường cởi trần đang đánh bóng rổ bồm bộp, những giọt mồ hôi lăn trên những múi cơ bụng nhấp nhô lấp lánh dưới ánh mặt trời, nhìn vô cùng quyến rũ.
- Cậu không được nhìn, đây toàn là những cái xấu, nhìn nhiều mọc lẹo đấy.
Giang Cần vô cùng nghiêm nghị mà che mắt của tiểu phú bà, sau đó với tay lấy một chiếc mũ gắn quạt ở quầy hàng gần đó.
Kể từ khi sang thiên niên kỷ mới, sản phẩm này vô cùng phổ biến trong trường học, chất liệu của nó đa phần được làm từ nhựa, còn phía trước mũ được đục một lỗ để gắn một chiếc động cơ như của xe dẫn động bốn bánh mini, phía trước động cơ được gắn cánh quạt.
Sản phẩm cao cấp hơn thì không chỉ có quạt động cơ mà còn lắp một chiếc kính râm phía trước, vừa có thể kéo lên được lại vừa kéo xuống được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận