Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 313: Thầy ơi em muốn học cái này (2)

- Giang Cần của trường thầy chẳng giống học sinh gì cả, cảm giác cậu ta cực kỳ có kinh nghiệm trong công việc.
Khi ra khỏi căn cứ khởi nghiệp, Tôn Xuân Minh của Đại học Bách khoa không nhịn được mà cảm thán một câu, trong lòng cũng không kìm được sự tiếc nuối.
Đúng là ông ta đã thu hoạch được rất nhiều trong chuyến đi lần này, nhưng loại thu hoạch này lại không thể chuyển thành kinh nghiệm được.
Vì sao ư?
Vì ai cũng nhìn ra được Giang Cần chính là sự tồn tại trung tâm của dự án và đoàn đội.
Nói thẳng là trừ khi một mét vuông ba Giang Cần, bằng không dù đoàn đội có nhiều kinh nghiệm hay phương thức phát triển có tốt thì cũng thế thôi, hoàn toàn không thể sao chép được.
- Có vài người dám nghĩ và cũng có vài người dám làm, nhưng dám nghĩ dám làm và quan trọng là còn làm ra thành quả thì thường không phải kẻ tầm thường.
Chủ nhiệm Lý của Đại học Sư phạm cũng có suy nghĩ của riêng mình nhưng đa phần vẫn là khen Giang Cần.
- Giang cần quả thực là người có tài, rất thông minh.
Trường Bách Thanh cười mỉm.
Nghiêm Lộ không nhịn được mà buột miệng:
- Giang tiền bối lợi hại hơn tất cả những sinh viên khởi nghiệp em từng gặp nhiều.
- Em ấy là sinh viên năm nhất.
Nghiêm Lộ cạn lời.
Trương Bách Thanh cũng rất buồn bực:
- Không phải trên báo đã cung cấp thông tin rõ ràng hết rồi à?
Nghiêm Lộ sửng sốt một lúc mới lấy lại được tinh thần:
- Em nghĩ dù tuyên truyền có tốt đến mức nào mà thực tế không được như thế thì cũng vô ích mà thôi, nên mới không đọc kỹ, nhưng mà sinh viên năm nhất thì cũng quá đáng quá rồi đúng không?
- Không có gì quá đáng cả, Lâm Đại của thầy có rất nhiều sinh viên như vậy, Giang Cần chỉ là một trong số đó thôi.
- Thật hay giả vậy? - Nghiêm Lộ vô cùng chấn động.
- Đương nhiên là thật rồi.
Không hiểu sao Trương Bách Thanh lại thấy rất sảng khoái, thế nên ông đã quyết định phê duyệt việc lắp điều hòa cho 208, dù trước đó ông không duyệt khen thưởng bọn họ.
Tiễn đoàn học tập xong, 208 lại bắt đầu cắm mặt vào việc chuẩn bị sự kiện Ngày hốt hàng ký túc xá.
Tổ kỹ thuật bắt đầu tăng ca để thiết kế hoạt động trên web, tổ nội dung thì bắt đầu lên bài nhá hàng cho sự kiện sắp tới.
Giang Cần ngồi vào ghế ông chủ và nghĩ lại biểu hiện hôm nay của chính mình, hắn thấy khá vừa lòng với bản thân.
Từ đầu hắn đã nghĩ kỹ rồi, phải nắm chắc việc mở rộng và hành động thực tế, giờ mua hàng theo nhóm mở đầu thuận lợi cũng xem như công cụ kiến tiền đã chính thức khởi động rồi, vậy thì không thể chậm trễ việc mở rộng được.
Có thể có được số điện thoại của Tôn Xuân Minh và Lý Hoa thì đồng nghĩa với kế hoạch mở rộng đã tiến triển được xíu xiu rồi.
- Giang Cần, sao em lại trải thảm đỏ ra hành lang thế này, ăn tết hả?
Hồi sáng giáo sư Nghiêm không tới nên không chạm mặt đoàn học tập, lúc này ông mới bước vào 208 với vẻ mặt cực kỳ hoang mang.
- Chuyện là như này, sáng nay có một đoàn học tập tới đây tham quan nên em mới trải ra để tiếp đón bọn họ, lát em dọn gọn vào ngay.
Giang Cần vội vàng đứng lên cầm áo khoác đang vắt trên ghế của giáo sư Nghiêm rồi đi ra ngoài.
- Sau khi dự án lần này của em mở rộng ra ngoài sẽ hấp dẫn rất nhiều người tới tham quan, không thể thiếu việc xã giao cả trong lẫn ngoài được, đây đúng là tệ nạn về các mối quan hệ trong xã hội.
Giáo sư Nghiêm vừa nói vừa ngồi xuống ghế, cởi khoác áo rồi duỗi tay đi lấy bình đựng lá trà chuẩn bị pha trà, nhưng ông mới cầm lên thôi mà đã đờ cả người.
Hả?
Cạch cạch…
Giáo sư Nghiêm lắc lắc cái bình một chút, khó nén sự kinh ngạc trong ánh mắt, ông mở nắp ra rồi nhìn vào trong.
Đệch, lá trà của ta đâu?
Giáo sư Nghiêm sửng sốt một chút, một giây sau đã hiểu ra vấn đề, vì thế nên ông ngẩng đầu lên nhìn về phía vị trí Giang Cần hay ngồi, nhưng ghế ông chủ ở đối diện nào còn ai đâu.
Ha hả, con mẹ nó, tệ nạn xã hội cuỗm hết lá trà của ta đi rồi đúng không?
Cùng lúc đó, Giang Cần đã lái xe ra khỏi Lâm Đại, thầm nghĩ may thật, suýt thì bị giáo sư Nghiêm bắt tại trận rồi.
Cả 208 có mỗi giáo sư Nghiêm uống trà, nhưng vì để tiếp đãi những chủ nhiệm và giáo viên của đoàn học tập nên hắn chỉ đành bảo Ngụy Lan Lan mượn trước một chút, còn chưa kịp đi mua bù lại thì đã lộ rồi.
Không sao không sao, chiều mua lá trà đắt với ngon hơn về là được, hẳn giáo sư Nghiêm sẽ không từ chối đâu.
Hắn lái xe thẳng đến trung tâm thương mại Vạn Chúng.
Trang web Multi-group đã online được bốn ngày mà số lượng đơn đặt hàng của trung tâm thương mại Vạn Chúng vẫn luôn trong tình trạng nửa chết nửa sống, mà sự kiện “Ngày hốt hàng ký túc xá” lần này ngoài mục đích lôi kéo người dùng mới ra thì cũng có một mặt liên quan tới trung tâm thương mại Vạn Chúng, hắn định bàn bạc với giám đốc Nhạc trước, một là thông báo về sự kiện, hai là xem thái độ bên họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận