Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 700: Tôi là Giang Cần, người sáng lập Zhihu (3)

Trong khi đang nói chuyện, ti vi của căng tin ở phía sau bọn họ bỗng nhiên chuyển kênh, từ phim truyền hình dài tập sang hình ảnh một hội nghị. Một cái tên được xướng lên trong đó đã khiến toàn bộ lớp Tài chính 2 sửng sốt, không hẹn mà cùng quay đầu lại nhìn lên ti vi.
Trong ti vi, hình ảnh Giang Cần mặc một bộ vest đen, đeo cà vạt, dáng người thẳng tắp đứng trên sân khấu, ánh mắt sáng ngời.
- Cảm ơn chính quyền của thành phố Lâm Xuyên, cảm ơn đại diện của các doanh nghiệp ngành nghề khác nhau tại thành phố Lâm Xuyên, cảm ơn các phóng viên truyền thông của thành phố Lâm Xuyên đã sắp xếp thời gian tới đây tham dự hội nghị. Tôi là Giang Cần, người sáng lập Zhihu.
Trong nhà ăn có rất nhiều người, mà trong khoảnh khắc này, tất cả những tiếng cười đùa nói chuyện đều im bặt, trong đó có cả sinh viên lớp Tài chính 2.
Sau khi im lặng mấy phút, tin tức vẫn tiếp tục phát sóng, chỉ là nội dung hơi đi sâu vào chuyên môn, có rất nhiều người không hiểu, nên đã tiếp tục công việc trước đó của mình.
Còn lớp Tài chính 2 vẫn tiếp tục im lặng, sau đó tự động rời ánh mắt qua nhìn Tề Kỳ.
Hóa ra Giang học trưởng không chỉ là chủ tiệm Hỉ Điềm, mà còn là ông chủ của Zhihu.
Sau khi bọn họ vào học trường này, mỗi ngày ngoài việc học quân sự ra thì là nằm trên giường lướt Zhihu.
Zhihu rất thú vị, muốn chủ đề đen tối có đen tối, muốn hít đường có luôn đường, muốn kiếm người ra vẻ làm màu có người ra vẻ làm màu, muốn đọc tin tức cũng có đủ luôn. Thậm chí có người vì mê xem video ngắn trên Zhihu mà đã đi kiếm tiền để mua máy tính bảng.
Một nền tảng mà sinh viên nào cũng dùng lại do đàn anh khóa trên phát minh ra, chuyện này ảo ma quá đi mất.
Hơn nữa ấn tượng ban đầu của họ đối với đàn anh này rất bình thường, thậm chí là hơi phèn, nếu không phải đã biết Giang Cần lái xe Audi, chắc bây giờ họ còn sốc hơn, da đầu cũng tê dại hơn nhiều.
“Internet là một vách núi đón gió, cũng là sự thay đổi của thời đại và ý tưởng phát triển hoàn toàn mới. Tôi mong có thể gắn bó với Lâm Xuyên, cùng nhau hợp tác bằng sự chân thành, tạo ra một hình thái công nghiệp tốt hơn, thúc đẩy sự phát triển chu kỳ kinh tế, cung cấp nhiều cơ hội việc làm hơn trong xã hội.”
Trong khung cảnh ấy, Giang Cần từ từ ngẩng đầu, ánh mắt thăm thẳm trong suốt, không bàn đến nhan sắc thì lúc này khí chất của hắn đã vượt xa Ngô Ngạn Tổ.
- Người sáng lập Zhihu hóa ra là Giang học trưởng sao? Tớ mới biết đấy.
Rất lâu sau, Tôn Na đã nói một câu để phá vỡ bầu không khí im lặng, lúc này mọi người mới tỉnh táo lại sau cảm giác tê dại như có điện chạy qua, tâm trí cũng trở về thực tại, sau đó chục cặp mắt nhìn nhau, vẻ mặt vô cùng vi diệu.
Đặc biệt là bài phát biểu của Giang Cần vẫn tiếp tục, chồng chéo lên nhau, cộng hưởng cùng nhau cả ở trên sóng và ngoài đời, khiến cho mọi người có rất nhiều điều muốn nói, lại chẳng biết bắt đầu từ đâu.
Đúng lúc này, có ba người đi vào nhà ăn, đó là Tưởng Điềm, Tống Tình Tình và Giản Thuần.
Ba cô gái này chắc chắn cũng vừa xem tin tức được phát sóng trong trường nên cũng đang kích động và bàn tán về nó, vẻ mặt bọn họ chứa đầy sự phấn khích và hào hứng.
Quan Văn Tư cách 6 đến 7 hàng ghế vẫy tay chào Tưởng Điềm, chỉ thấy Tưởng Điềm cũng vẫy chào lại một cách lịch sự rồi quay đầu đi về phía cửa sổ.
“Chị không có bạn trai, nhưng nam thần của chị tên là Giang Cần.”
“Các em hỏi chị anh ấy đẹp trai đến nhường nào á? Chị không biết nói sao, nhưng mà anh ấy vô cùng tỏa sáng.”
Người lớp Tài chính 2 không khỏi nhớ lại lời miêu tả của Tưởng Điềm về Giang Cần, khi bọn họ hỏi cô về tình trạng quan hệ hiện tại trong buổi gặp mặt đầu tiên với Tưởng Điềm vào ngày thứ hai sau khi khai giảng.
Lời miêu tả này như một hạt giống chôn sâu vào trong lòng của mọi người vậy, theo thời gian nó lớn dần lên, khiến mọi người càng thêm tò mò rốt cuộc Giang Cần trông như thế nào.
Nhất là khi tới kỳ quân sự, Tưởng Điềm xin nghỉ phép tạm thời để tham gia cuộc bầu cử nhiệm kỳ mới của hội sinh viên, bạn thân kiêm bạn cùng phòng của Tưởng Điềm là Tống Tình Tình đến thay thế cô ấy, niềm hiếu kỳ này lại càng gia tăng mạnh mẽ.
“Nam thần của Tưởng Điềm là Giang Cần á? Chỗ nào? Đó là nam thần của chị mà.”
“Đẹp trai á? Hai từ này không đủ đô để miêu tả cậu ấy đâu!”
Chính vì sự “xác thực từ hai phía” này mà khóa tân sinh của Học viện Tài chính chưa gặp được người thật đã nghe được danh tiếng, vậy nên lại càng tò mò gấp bội, ai mà chẳng muốn được gặp đàn anh nam thần có dàn đèn LED sáng choang này chứ?
Giống như Kiều Phong khi xuất hiện luôn kèm nhạc hiệu vậy, khi hắn tham gia các hoạt động võ lâm khác nhau đều thu hút sự chú ý của mọi người.
Nhưng nói thật thì khi Trương Quảng Phát chỉ cho mọi người biết ai là Giang Cần ở trên sân tập, rất nhiều người của Học viện Tài chính đã vô cùng thất vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận