Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 728: Bé yêu tinh và gấu đen lớn (3)

- Cái đệt, tiên nữ à? Tôi lại tin vào ánh sáng rồi, học trưởng ơi kia là ai vậy ạ?
- Bạn gái Giang Cần, Phùng Nam Thư.
- Cô ấy học trường khác ạ?
- Không, cũng là người của Học viện Tài chính. - Một học trưởng biết rõ ngọn nguồn nào đó nhếch miệng, có hơi đắc ý nói.
Sinh viên vừa hỏi hơi sững sờ:
- Vậy tại sao cô ấy không phải là hoa khôi Đại học Lâm Xuyên chứ. Với nhan sắc này, cô ấy muốn giành giải nhất cũng chỉ trong thoáng chốc thôi mà?
- Cậu biết Giang Cần sáng lập nên Zhihu đúng không? Nghe nói khi cuộc thi hoa khôi được tổ chức, cậu ta cố ý không cho Phùng Nam Thư tham gia, sợ bạn gái bị người khác nhìn.
- Thật không vậy?
- Thật mà, cậu kiếm trên Zhihu là biết, hai chữ Nam Thư là từ cấm trên đó.
Nghe xong những lời bàn tán đó, nhóm Quan Văn Tư hít thở không thông, ngây người hồi lâu mới cứng nhắc quay đầu nhìn Tề Kỳ.
Mà khi nhìn thấy Phùng Nam Thư, Tề Kỳ cũng khó mà tin nổi, cô vô thức cắn chặt môi, ánh mắt trở nên vô cùng phức tạp.
Từ sau khi biết trang điểm, cô chưa từng mất tự tin, nhưng lần này cô thực sự có cảm giác bị chèn ép.
Tề Kỳ hít sâu, lặng lẽ quay đầu lại, bắt đầu từ lúc đó không nói tiếng nào, nhưng trong lòng đứng ngồi không yên, giống như bị thất tình vậy.
Đúng vậy, đàn ông cả thế giới đều yêu bằng mắt, vốn không có ngoại lệ, hắn không để ý cô, không có hứng thú với cô là vì cô không đủ đẹp mà thôi.
- Đẹp, đẹp quá.
Quan Văn Tư cũng quay người lại, trong mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc.
Đây gọi là bình thường một tý á? Vậy thì những cô gái khác làm gì còn đường sống nữa? Cô gái được Giang Cần đợi dưới lầu đúng là giống như tiên trên trời ấy.
Nếu bắt buộc phải đặt cạnh nhau để so sánh, thì Tề Kỳ sau khi trang điểm xong thực sự rất bình thường, nếu còn chưa trang điểm thì...
Vừa nghĩ tới đó, Quan Văn Tư nín thở, cũng học theo Tề Kỳ chìm vào trầm tư.
……
- Giang ca, Giang tẩu, hai người tới rồi à? Mau vào chỗ ngồi đi.
Mắt của Mã Giang Minh rất tinh tường, miệng như được bôi mật vậy, ý của y là Giang Cần đã cho y mặt mũi thì y cũng sẽ khiến hắn cảm thấy hài lòng.
Nghe được câu này, Phùng Nam Thư đưa tay định đút vào phần trên eo, nhưng lại chẳng có cái túi áo nào cả, thế là mới nhớ ra hôm nay bản thân mặc một chiếc váy voan trắng quyến rũ.
Vậy là cô liền đút tay mình vào túi áo của Giang Cần, nắm lấy ví tiền của hắn định bụng sẽ rút ra.
Làm ơn đấy, ông chủ Giang là ai nào?
Đó là kiểu người coi đồng tiền là chúa muôn loài, ví tiền với hắn chính là mạng sống. Muốn động đến mạng sống của hắn thì làm sao hắn lại không biết.
- Tiểu phú bà, cậu cầm mạng sống của mình làm gì đó? - Giang Cần nghiêm nghị nói.
Phùng Nam Thư mặt không biểu cảm nói:
- Anh ấy đã gọi mình là chị dâu rồi.
Giang Cần sững sờ:
- Anh ấy chỉ gọi khách sáo với chúng ta thôi, không cần phải phát lì xì.
- Ồ.
Phùng Nam Thư thả tay ra, kỹ năng sắp triển khai của phú bà bị bắt buộc hủy bỏ.
Mã Giang Minh không biết bản thân y vừa lỡ mất một cơ hội phát tài khổng lồ, vẫn đang đứng trước cửa cười hềnh hệch, sau khi cười, y vẫy tay gọi một người em trong hội sinh viên tới đưa Giang Cần và Phùng Nam Thư vào chỗ ngồi.
Không lâu sau khi hai người ngồi xuống, chương trình “Đón lễ Quốc khánh - Chào mừng tân sinh viên” của Học viện Tài chính đã chính thức bắt đầu.
Khi đó, toàn bộ đèn của hội trường tắt ngóm, chỉ còn ánh đèn rực rỡ trên sân khấu trở thành nguồn sáng duy nhất trong phòng.
Tuy Giang Cần không mấy hứng thú với những thể loại lễ hội của trường mấy, nhưng khi danh sách các tiết mục chương trình được phát ra, ánh mắt hắn vẫn sáng bừng lên.
Học viện Tài chính quả thực cũng có nhiều tài năng ra phết, trừ hát hò nhảy múa ra còn có cả rap và street dance.
Tiếp đó, MC của buổi tiệc cũng lên sân khấu phát biểu diễn văn khai mạc, cảm ơn nhà trường, Học viện Tài chính, và cả Giang Cần cùng Zhihu, sau đó bắt đầu giới thiệu chương trình.
Có lẽ để hâm nóng bầu không khí trong hội trường, tiết mục đầu tiên của chương trình là một tiết mục street dance.
Khi đèn đóm tối thui được bật sáng trở lại, cô MC mặc váy đỏ đã không thấy đâu nữa, thay vào đó là tám nam sinh có chiều cao trung bình khoảng m8, đội hình xếp thành hình chữ V ngược trên sân khấu.
Bọn họ ăn mặc cũng rất mát mẻ, đều là áo da bó sát, bên trong không một mảnh vải, lộ ra cơ bụng tuyệt đẹp.
Việc con trai có cơ bụng gây sát thương rất lớn đối với con gái, hơn nữa nhan sắc của tám người này cũng khá nịnh mắt, kêu là trai đẹp cũng không ngoa.
Bọn họ có người cắt tóc ngắn trông mạnh mẽ nam tính, có người lại để tóc dài thật dịu dàng u tối, tất cả đều như F4 Vườn sao băng ver 2 vậy, khiến cho những nữ sinh ngồi dưới hò reo phấn khích.
Tiếp sau đó, cậu trai đứng đầu “bụp” một động tác mở màn, màn trình diễn chỉnh tề đồng nhất đã ngay lập tức bắt đầu.
- Đồi phong bại tục, đây đúng là đồi phong bại tục!
Bạn cần đăng nhập để bình luận