Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 476: Hình như hắn muốn bẫy ta? (3)

- Tiêu thụ trực tuyến của Multi-group đã giúp chúng tôi rất nhiều, cậu không biết đâu, hiện tại ngay cả tiền lương của chúng tôi cũng phải phụ thuộc vào tiền hàng của Multi-group.
Giang Cần nhất thời hiểu được sự nhiệt tình của năm vị quản lý kia đến từ đâu:
- Hà tổng khách khí rồi. Kinh doanh phải dựa trên nguyên tắc đôi bên cùng có lợi, anh kiếm tiền tôi cũng kiếm tiền, không có gì cần phải cảm ơn cả.
- Mà mọi người đang nói về chuyện gì vậy?
- Giang tổng chỉ ra cho chúng tôi rất nhiều chi tiết, tất cả đều là những thứ chúng tôi chưa từng nghĩ đến.
Triệu Tổ Phong kể lại những gì Giang Cần vừa nói, nhất thời làm cho Hà Ích Quân nghe xong trầm mặc.
Nói thật, y vốn cảm thấy cải cách trung tâm thương mại đã đủ hoàn thiện, lại không nghĩ tới còn nhiều chi tiết thiếu sót như vậy.
- Giang tổng, vậy chúng ta phải sửa chữa như thế nào?
Giang Cần mím môi:
- Điều này nói đơn giản cũng đơn giản, nói rắc rối cũng rắc rối, chủ yếu là tôi không có thời gian, lát nữa có chuyện cần làm.
Hà Ích Quân nhìn hắn một cái:
- Thêm tiền?
- Hà tổng, anh coi tôi là người nào chứ? Gần đây tôi thật sự rất bận rộn, không có thời gian tới đây theo dõi. Nếu tôi có một văn phòng trên tầng cao nhất của Vạn Chúng, chỉ cách các anh một bức tường, đi ba bước là có thể gặp mặt. Lúc đó nếu có vấn đề, tôi chắc chắn sẽ hỗ trợ giải quyết, nhưng bình thường tôi thật sự không có thời gian để đến đây.
- Việc quảng bá của Đại học Bách khoa và Đại học Sư phạm không phải đã kết thúc rồi sao? Tại sao cậu vẫn còn bận rộn như vậy?
Hà Ích Quân không hiểu.
- Tôi á, bận tìm kiếm một văn phòng.
Giang Cần bỗng nhiên quay đầu nhìn y một cái:
- Đúng rồi Hà tổng, có cách nào không? Tìm cho tôi một văn phòng?
Hà Ích Quân nuốt nước bọt, thầm nói hình như hắn muốn bẫy mình, nhưng mình lại không thể từ chối.
Tầng ba của trung tâm thương mại Vạn Chúng, năm quản lý đứng cạnh nhau nhưng không dám nói một lời, trong không khí tràn ngập mùi chó như có như không.
Bọn họ nhận ra, dường như đồ đạc của Hà tổng sắp có chủ nhân mới.
- Như vậy đi Giang tổng, cậu tiếp tục làm Cố vấn cải cách cho tôi cho đến khi cải cách kết thúc. Tôi sẽ không trả phí tư vấn nữa, thay vào đó tôi có thể cho cậu mượn không gian văn phòng ở tầng trên cùng vô thời hạn.
Giang Cần trầm mặc một chút:
- A đúng, phương pháp này thực sự là đôi bên cùng có lợi, sao tôi không nghĩ ra ngay từ đầu nhỉ?
Khóe miệng Hà Ích Quân co giật một chút, trong lòng nghĩ Giang tổng thật mẹ nó là diễn viên giỏi a, mẹ nó cậu đào hố từ nãy tới giờ không phải là vì kết quả này hay sao?
Chỉ ra vấn đề, tạo ra nhu cầu, phơi bày tham vọng, đạt được mục tiêu.
Những chiêu trò nối tiếp nhau này, chỉ thua việc cướp bóc trắng trợn thôi.
Lão Hà cảm thấy, điểm mạnh của Giang Cần là có thể chiếm món hời lớn một cách hợp tình hợp lý, nhưng vẫn để cho đối phương thoải mái.
Bởi vì hắn rõ ràng là vì lợi ích của bản thân, nhưng luôn làm cho bạn cảm thấy rằng hắn đang vì lợi ích của bạn.
Quả nhiên, có một số người đã chú định là sẽ lên tạp chí Forbes, tựa như Giang Cần, thật sự là không muốn lên cũng khó.
- Vấn đề văn phòng đã được giải quyết, Giang tổng có thể dành thời gian giúp tôi giải quyết cải cách không?
Giang Cần giơ ba ngón tay lên:
- Trong vòng ba ngày, tôi sẽ giúp Hà tổng làm một file tham khảo chi tiết.
Hà Ích Quân biết Giang Cần muốn tặng đồ thật, lập tức thở phào nhẹ nhõm:
- Nhạc Trúc, lát nữa tôi còn có một cuộc họp, cô phụ trách dẫn Giang tổng lên tầng cao nhất xem một chút nhé.
- Được, Hà tổng.
Nhạc Trúc gật đầu, sau đó mang Giang Cần lên tầng cao nhất.
Trung tâm mua sắm Vạn Chúng có diện tích rất lớn, số lượng nhân viên cũng không ít, nhưng 80% nhân viên là nhân viên bán hàng và nhân viên dịch vụ không cần không gian văn phòng, không phải là nhân viên hành chính hay vận hành, do đó tầng này có tỷ lệ sử dụng không gian làm việc rất thấp.
Vì vậy, Giang Cần dễ dàng có được một khu vực siêu lớn nằm ở khu trung tâm Lâm Xuyên.
Hắn dạo quanh nửa tầng, trong đầu đã bắt đầu hiện ra hình ảnh văn phòng sau khi sắp xếp xong.
Trước tiên là trang trí đơn giản, phân chia khu vực bên phải bằng vách kính, chia thành năm văn phòng độc lập, ở giữa sẽ xếp đầy bàn làm việc, sau đó trang bị đầy đủ các thiết bị, mọi thứ sẽ trở nên có trật tự.
Giang Cần đứng trước cửa sổ sát nền nhìn xuống phố xá sầm uất, hít một hơi thật sâu.
Rất đột ngột, tự nhiên lại có một cái văn phòng.
Nếu có tiểu phú bà ở đây, cô nhất định sẽ nói, Hà Ích Quân thật sự là một người tốt.
- Giang tổng cảm thấy hài lòng không?
Giang Cần chậm rãi gật đầu:
Bạn cần đăng nhập để bình luận