Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 311: Không nhặt đồng nghĩa với ném tiền qua cửa sổ (2)

- Cậu xem bọn họ làm cũng ra dáng ra hình phết chứ, có cả bảng tên luôn.
- Đúng là rất có ý tứ, cơ mà sao ảnh team building lại có con gấu chó leo cây?
- Hình như không phải gấu chó đâu đúng không?
- Hình như là một người, không chắc nữa, xem lại xem.
- Má ơi, sao cô gái này có thể đẹp đến thế chứ?
- Quá tinh xảo, vừa nhìn là biết từng đi phẫu thuật thẩm mỹ rồi.
Đai khái sau một vòng tham quan thì trưởng ban lập nghiệp Đại học Bách khoa là Tôn Xuân Minh và trưởng ban lập nghiệp Đại học Sư phạm là Lý Hoa gật đầu lia lịa, sau đó quay lại nói chuyện với Trương Bách Thanh dù vẫn chưa đã thèm.
- Hiệu trưởng Trương này, bầu không khí của 208 quả thực rất tuyệt, nhưng mà chúng tôi vẫn muốn xem trạng thái làm việc bình thường của họ hơn.
- Đúng vậy, tiện chúng tôi còn chụp mấy bức về viết báo cáo nữa chứ.
Trương Bách Thanh nghe xong thì gật đầu đồng ý, gọi Giang Cần đang chia sẻ kinh nghiệm với sinh viên nữ:
- Chủ nhiệm Tôn và chủ nhiệm Lý muốn xem trạng thái công tác của 208, bình thường mấy em làm việc thế nào thì nay cứ làm việc thế đi.
Giang Cần mím môi, thầm nói bình thường câu cửa miệng của em là con mẹ nó đó thầy, chả nhẽ bọn họ muốn học cả bí mật doanh nghiệp này à?
- Vẫn nên ăn cơm trước đi, vừa hay để bọn họ trải nghiệm dự án mới của em được không thầy?
- Em xem mà làm đi, cơ mà làm gì thì làm cũng đừng để trường xấu mặt với trường người ta. - Trương Bách Thanh dặn riêng vài câu.
Giang Cần gật đầu rồi lập tức quảng cáo trang web Multi-group bên mình cho đoàn người ham học, đồng thời cũng để giáo viên và sinh viên trường khác trải nghiệm niềm vui đặt cơm trên mạng luôn.
Hắn đã suy xét tới chuyện này lâu lắm rồi, từ lúc đoàn học tập chưa tới lận, giờ mỡ đã dâng đến miệng mèo rồi thì không ăn cũng uổng.
Tâm thái của người làm ăn là như vậy, ra ngoài không nhặt tiền tức là ném tiền ra cửa sổ rồi.
Trong tương lai chắc chắn mua hàng theo nhóm sẽ du nhập vào ba đại học còn lại, nếu là những người được tiếp cận đến nó đầu tiên thì hắn phải để lại ấn tượng sâu sắc cho bọn họ mới được.
Vì sao ư?
Vì dù trong tay có thư giới thiệu của giáo sư Nghiêm nhưng rốt cuộc ở Đại học Bách khoa và Đại học Sư phạm, hắn cũng không có người dẫn đường như Trương Minh An, nên không thể biết được có bao nhiêu người nể mặt mũi của giáo sư Nghiêm.
Dưới tình hình đó thì nên để các giáo viên ngành lập nghiệp ngoài trường có hiểu biết nhất định về mua hàng theo nhóm, vậy thì sau này bàn bạc cũng có vài phần thân thiết rồi.
Mười phút sau người giao hàng Điền Tường Giai phi tới giao toàn bộ đơn hàng bọn họ đã đặt.
- Giao hàng tận nhà mà có thể nhanh như vậy á hả?
Một cô sinh viên buộc tóc đuôi ngựa trong đoàn cực kỳ chấn động.
- Này còn chậm rồi, bình thường dưới ba phút là đến, lần sau tôi phải phê bình bọn họ thật nặng mới được!
Giang Cần mỉm cười trả lời, thầm nghĩ nếu tôi không bảo Ngụy Lan Lan gọi điện cho bọn họ chuẩn bị sẵn sàng thì sao mà nhanh thế được?
- Tốt quá rồi, nếu mở rộng tới trường chúng ta thì chẳng phải tôi không ra ngoài mà vẫn có cơm ăn à?
Cô sinh viên hưng phấn nói một câu, vô hình trung lại thành lời khen cho Giang Cần dẫn tới các giáo viên ngoài trường kia cũng tấm tắc khen ngợi.
- Đại học Bách khoa và Đại học Sư phạm nằm trong kế hoạch mở rộng của chúng em, đến lúc đó đành nhờ các vị chủ nhiệm, giáo viên và các bạn học trợ giúp nha.
Giang Cần cười nói, thuận tiện liếc qua huy hiệu trường của cô sinh viên kia.
Nghiêm Lộ, cùng họ với giáo sư Nghiêm, xem ra người họ Nghiêm sẽ là những quý nhân trên con đường hắn xây dựng sự nghiệp.
Sau một bữa trưa đơn giản, Giang Cần tập hợp toàn thể nhân viên 208 mở họp, một phần là để thể hiện trạng thái làm việc của bọn họ, một phần là hắn thật sự có nhiệm vụ muốn giao.
Đoàn học tập tỉnh táo lại ngay lập tức, bắt đầu tủa ra tự tìm chỗ ngồi để dự thính.
- Khụ…
- Hiệu trưởng có muốn nói vài lời trước không?
Trường Bách Thanh lắc đầu, xua xua tay ra hiệu bắt đầu biểu diễn đi.
Giang Cần cũng không khách sáo mà ngồi vào ghế ông chủ, tiến vào nhân vật ông chủ đẹp trai lạnh lùng vô địch.
- Ba ngày ưu đãi của trang web chúng ta đã kết thúc, trước mắt độ nổi tiếng khá ổn định nhưng lượng người đăng ký còn quá ít nên chúng ta cần tiến hành đợt marketing thứ hai, gọi là ngày hốt hàng ký túc xá.
Giang Cần viết năm chữ lên bảng đen:
- Quy tắc rất đơn giản, bốn người hợp thành một đội ký túc xá, mỗi đội có thể hưởng thụ ưu đãi giảm 20%, nhưng nếu mua lẻ thì vẫn là giá gốc.
Tô Nại giơ tay:
- Ông chủ, Lâm Đại có phòng ký túc xá sáu người với phòng ký túc xá đơn mà.
Giang Cần lắc đầu:
- Tạm không nhắc tới bên Quỷ Tây Dương, nếu sáu người một đội thì chắc chắn sẽ gây khó khăn cho việc lập đội, nếu thế thì ký túc xá bốn người thì phải làm sao đây, vậy nên chúng ta cần lấy tiêu chuẩn thấp nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận