Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 702: Thế này chẳng phải sẽ khiến Phùng Nam Thư chết mê chết mệt sao? (2)

- Trời má, Giang Cần lên báo à? Nhìn áo vest giày da này, trông bảnh giai thế?
Cao Văn Tuệ đập bàn thật mạnh:
- Nhìn ánh mắt thăm thẳm này, nụ cười tự tin này, thế này chẳng phải sẽ khiến Phùng Nam Thư chết mê chết mệt sao?
Phạm Thục Linh lắc đầu:
- Chết mê chết mệt thì chưa chắc, nhưng mà kiểu gì cũng đắm say.
Vương Hải Ny không nén được tiếng thở dài:
- Ở trong mắt Phùng Nam Thư, Giang Cần vốn dĩ đã là người đẹp trai nhất thế giới rồi, kiểu này càng toi, kiểu gì cũng dính chặt lấy Giang Cần cho mà xem.
- Ủa Nam Thư đâu rồi?
- Hình như đi lấy nước rồi.
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, Phùng Nam Thư cầm ly nước của bạn tốt về phòng, chợt nhận ra cả phòng đều đang quay đầu nhìn mình, đôi mắt mang vẻ lạnh lùng dần trở nên mờ mịt, tỏ vẻ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Thân là một người đẩy thuyền chuyên nghiệp, Cao Văn Tuệ tất nhiên rất muốn nhìn thấy phản ứng của Phùng Nam Thư, thế là kéo cô ấy ra chỗ máy tính, bật một đoạn video cho cô ấy xem.
- Giang Cần muốn mình bị mê chết.
Phùng Nam Thư lạnh lùng nói.
Cao Văn Tuệ lộ ra vẻ mặt đã hít được đường:
- Video đầy đủ dài lắm, hơn 3 tiếng đồng hồ cơ, mình gửi link cho cậu rồi cậu tự xem nhé.
- Ok. - Tiểu phú bà mắt sáng rực lên.
Trong hơn ba giờ tiếp theo, phòng 503 được bao trùm trong bài phát biểu của Giang Cần về cách hắn thực hiện marketing thương hiệu, các kế hoạch quảng bá sau này và cách thúc đẩy phát triển kinh tế.
Nói thật là với Cao Văn Tuệ, Phạm Thục Linh và Vương Hải Ny thì tin tức này y hệt như tin tức được phát trên đài truyền hình Lâm Xuyên mỗi ngày, chỉ có cái là bọn họ quen người đang phát biểu, nên tin tức này mới thú vị đến như vậy.
Nhưng sau khi bọn họ nhìn thấy vẻ ung dung khoan thai như nam thần của Giang Cần thì nội dung phía sau cũng chẳng còn hấp dẫn mấy nữa.
Tuy nhiên chỉ cần giọng nói của Giang Cần không dứt thì Phùng Nam Thư cũng sẽ xem không ngừng nghỉ.
Bắt đầu từ chạng vạng 7 giờ tối, tiểu phú bà cứ ngồi trên ghế không hề nhúc nhích, hai chân khoanh lại, hai bàn chân nhỏ nhắn trắng mềm gác ở hai bên mép ghế, nhìn màn hình không rời mắt, đôi mắt ấy ngập thủy sắc sáng rỡ lên.
Có đôi lúc trong một vài phân cảnh nào đó Giang Cần sẽ vô cùng đẹp trai, ví dụ như khi hắn nhếch miệng lên, ví dụ như khi hắn tạm dừng nói, những lúc ấy đều rất đẹp trai, khiến Phùng Nam Thư chịu không nổi, phải tua đi tua lại mấy lần để ngắm.
Phùng Thư Nam nhìn được hình ảnh, còn bạn cùng phòng chỉ nghe được mỗi âm thanh, nên bọn họ sẽ thường nghe được nửa câu nói cứ lặp đi lặp lại, khiến bọn họ muốn điên mất.
Âm thanh hội nghị cứ vang lên như vậy cho đến khoảng 10 giờ 30 phút, video được kết thúc bằng cảnh tượng một tràng pháo tay của khán giả.
Mọi người phòng 503 thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy hội nghị thực sự rất tẻ nhạt, cuối cùng nó cũng kết thúc rồi.
Ngay lúc đó, tiếng mời Giang Cần lên sân khấu phát biểu lại một lần nữa truyền ra từ máy tính của Phùng Nam Thư.
- Muốn xem lại lần nữa....
Phùng Nam Thư phồng má, ánh mắt tràn ngập niềm vui và niềm mong đợi như thể cô chưa từng xem video này vậy.
Phạm Thục Linh nặn ra một nụ cười khổ sở:
- Không ngờ Phùng Nam Thư simp lỏ như thế.
Cao Văn Tuệ vô cùng đồng tình gật gù:
- Trông như nữ hoàng băng giá thế thôi chứ nhìn thấy Giang Cần là thành simp chúa liền.
- Nam Thư, mình phỏng vấn cậu cái, bây giờ cậu thấy thế nào? - Vương Hải Ny đột nhiên hỏi lớn.
Phùng Nam Thư quay đầu, trong trẻo lạnh lùng mở miệng:
- Người bạn tốt này sắp hút cả hồn mình rồi.
Vất vả cả ngày, cuối cùng người bạn tốt mê người cũng từ khách sạn quốc tế Long Khải trở về Đại học Lâm Xuyên, bên cạnh ghế lái còn đặt một chiếc đĩa CD.
Chiếc đĩa CD này được ghi lại bởi chính quyền thành phố Lâm Xuyên, bên trong là toàn bộ quá trình phỏng vấn của hội nghị ký kết lần này, chiếc đĩa được cho vào vỏ bảo vệ bằng nhựa mềm, một bản đưa cho Giang Cần giữ để làm kỷ niệm.
Giang Cần cũng vui vẻ nhận lấy, cảm thấy thứ thần khí 360 độ không góc chết như thế này nên bắt được người nào thì phải cho gã một trận mới đáng.
Kết quả khi hắn vừa dừng xe, đã phát hiện ra QQ của mình nhận được cả đống tin nhắn, Tưởng Điềm, Tống Tình Tình, Mã Giang Minh, Đàm Thế Bằng đều đang liên tục gửi cho hắn icon xì hơi cầu vồng, lúc này hắn mới biết chiều nay hiệu trưởng Trương đã chiếu toàn bộ hội nghị lên ti vi của căng tin rồi.
Quá vô vị, thực sự quá vô vị.
Giang Cần cầm đĩa CD về phòng 302 kí túc xá nam, thấy cả ba tên kia đều đang ở trong phòng.
Tào Quảng Vũ đang chơi game, tiếng gõ bàn phím lạch cà lạch cạch, miệng liên tục kêu gào lên đi lên đi, nhưng kết quả y lại bị headshot hẹo trước, nội tâm y lập tức như muốn bùng cháy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận