Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 559: Giả thưởng trở thành thật thưởng (1)

Lần này đột nhiên bị phó hiệu trưởng gọi điện tìm đủ kiểu, tâm trạng của y không khỏi bồn chồn và hoang mang.
Chính là bởi vì công việc nhàn rỗi, cho nên lúc rảnh y thường xem tin tức, xem báo, cũng biết được thành tích mà Giang Cần đã đạt được trong năm nay.
Nói thật, Lý Hoa Bưu không thấy ngạc nhiên chút nào.
Tại sao?
Bởi vì lúc trước khi cùng bà chủ Tưởng làm ngôi sao học tập, y đã được chứng kiến, người này sở hữu tất cả tiềm năng của một doanh nhân thành công.
Không biết xấu hổ, không có giới hạn, hiểu lòng người, còn rất hài hước, vì vậy Giang Cần có thể đạt được thành tích ngày hôm nay, Lý Hoa Bưu rất phục.
Bất quá khi y nghe được mấy chữ "Ngôi sao học tập đầu tiên của Lâm Đại", y vẫn bị chấn động, đầu ngón chân không nhịn được mà run lẩy bẩy.
Ôi vl, chính mình tự tay làm ra giải ao làng, bản thân còn không biết nó là cái gì sao?
Giang Cần người ta lại có thể lấy cái danh hiệu này làm biệt hiệu, khi làm ăn thì nói với hết người này đến người khác, hơn nữa còn hoàn toàn không mắc cỡ.
Đây là chuyện mà người bình thường có thể làm được sao?
Không, Lý Hoa Bưu thử nhập vai, cảm thấy cho dù y đeo mặt nạ, xung quanh không có người quen, y cũng không thể mặt dày nói ra những lời "Tôi, ngôi sao học tập đầu tiên của Lâm Đại".
Nhà tư bản chính là nhà tư bản, cái gì cũng có thể chơi được.
Muối có hàm lượng sắt hơi nhiều nên biến thành màu hồng, liền dám gọi là muối hồng, bán đắt hơn vàng, chắc chắn là do những người như thế này tạo ra?
Đang trong lúc suy nghĩ lung tung và liên tục bị chấn động, Lý Hoa Bưu đi tới văn phòng Trương Bách Thanh.
- Thầy Lý, lại đây, mời ngồi, tôi rót trà cho cậu.
- Không dám không dám, Trương giáo ngài cứ ngồi đi, tôi tự làm là được. - Lý Hoa Bưu nhận lấy ấm trà và rót hai chén trà, sau đó ngồi nghiêm chỉnh trên sô pha.
Trương Bách Thanh mỉm cười:
- Chuyện Giang Cần là ngôi sao học tập đầu tiên của Lâm Đại, rốt cuộc là sao?
- Hiệu trưởng Trương, chuyện là như này. Lúc đó, diễn đàn của Giang Cần mới thành lập, có tổ chức một cuộc thi hoa khôi rất thành công. Thế là chúng tôi muốn mô phỏng cuộc thi hoa khôi của Giang Cần, tổ chức một cuộc thi liên quan đến học tập, để kích thích tinh thần học tập của sinh viên.
- Ồ, vậy cuộc thi này thực ra là do diễn đàn trường của chúng ta phát động?
Lý Hoa Bưu gật đầu:
- Đúng, là chúng tôi khởi xướng. Bạn học Giang danh tiếng tương đối cao, số phiếu luôn dẫn đầu, cuối cùng giành được quán quân của cuộc thi này, đạt được danh hiệu ngôi sao học tập.
Trương Bách Thanh uống một ngụm trà:
- Không cần hỏi, cậu ta chắc chắn là gian lận phiếu.
- Ách… hiệu trưởng Trương cao kiến.
- Bất quá thầy Lý, thầy tổ chức cuộc thi này phi thường tốt, tôi phi thường thưởng thức.
Thật ra trong khoảng thời gian Lý Hoa Bưu đến, Trương Bách Thanh cũng cẩn thận suy nghĩ lại, bỗng nhiên cảm thấy nếu như không có danh hiệu "Ngôi sao học tập đầu tiên của Lâm Đại", thì chưa chắc những phương tiện truyền thông kia đã thường xuyên nhắc tới Đại học Lâm Xuyên khi đưa tin như vậy.
Nói như thế nào nhỉ, cái tên này tương đương với một sợi dây ràng buộc Lâm Đại và Giang Cần.
Lúc ban đầu mới bắt đầu kinh doanh, Giang Cần mượn danh tiếng này để trói đại học Lâm Xuyên lên người mình, coi đó như một sự bảo chứng về tín nhiệm.
Mà hiện tại Giang Cần đã nổi danh, sợi dây này lại buộc hắn lên người Lâm Đại, vô hình trung trở thành điểm nhấn trong công tác tuyên truyền.
Chuyện này sao có thể không được coi là một việc tốt chứ?
Nhưng vấn đề quan trọng nhất hiện nay là, ngôi sao học tập là thứ chẳng ra gì, thuộc về bọt biển vừa chạm là vỡ, mà một khi bọt biển bị vỡ, sợi dây ràng buộc sẽ biến mất.
Cho nên, đứng ở góc độ của trường học, Trương Bách Thanh quyết định chính quy hóa cuộc thi này, nâng cao trọng lượng, trói chết Giang Cần lên cột vinh quang của đại học Lâm Xuyên.
- Thầy Lý, có hứng thú tổ chức một kỳ thi Ngôi Sao Học Tập nữa không?
- Hả?
- Tôi cho phép thầy, thầy có thể sử dụng tài nguyên của nhà trường một cách tùy ý. Nhưng tôi muốn thầy làm ngay cái giải thưởng này, thầy làm diễn đàn cũng được một thời gian rồi, chắc có thể làm được chứ?
Lý Hoa Bưu nuốt nước miếng:
- Tôi có thể thử.
Trương Bách Thanh mím môi:
- Vậy thế này đi, thầy đi làm phong phú thêm văn hóa bối cảnh của giải thưởng này, tốt nhất là có chút chuyện xưa, sau đó hoàn thiện lại quy tắc thi đấu, hai ngày nữa tôi triệu tập phòng giáo vụ cùng nhau họp và thảo luận.
- Vâng, hiệu trưởng.
- Làm tốt lắm, cậu tốt nghiệp đại học rất tốt, năng lực làm việc cũng rất mạnh, đi làm chủ nhiệm ở học viện nào cũng được.
Lý Hoa Bưu hoảng hốt rời khỏi văn phòng của Trương Bách Thanh, bỗng nhiên hiểu được cái gì gọi là một người đắc đạo gà chó thăng thiên.
Ba ngày sau, một buổi chiều nắng vàng rực rỡ, diễn đàn và trang web nội bộ trường học cùng đăng lên một thông báo, tăng thêm Ngôi Sao Học Tập trở thành hạng mục thi đua học tập thường xuyên cố định của trường, không chỉ được đưa vào hệ thống đánh giá cuối kỳ của sinh viên, mà còn thành lập riêng một giải thưởng học bổng lên tới năm nghìn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận