Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 257: Người đứng thứ nhất là Giang Cần !

Sinh viên làm thêm trong siêu thị mở máy tính lên, đăng nhập vào giao diện cuộc thi Ngôi sao học tập.
Ngay sau đó, Ngưu Thượng Thiên của trường dạy lái xe Thông Hành nhận được cuộc gọi của Tưởng Chí Hoa, cô nhờ y nhanh chóng đến siêu thị học viện một chuyến.
Hôm trước Ngưu Thượng Thiên vừa dẫn đoàn đến tổng công ty để nhận huấn luyện mỉm cười trong lúc phục vụ, hôm nay vừa trở về, thư ký đã nộp cho y danh sách đăng ký học xe của tháng này, tờ danh sách này làm y tắt nụ cười.
Từ khi cuộc thi bắt đầu đến giờ, chỉ có một học sinh đăng ký, cuối cùng còn đòi hủy, lý do hủy đăng ký là trời càng lúc càng lạnh, nên đầu xuân mới định đi học.
Vì thế sau khi nhận được điện thoại, Ngưu Thượng Thiên nhanh chóng đi đến siêu thị học viện.
- Bà chủ Tưởng, không phải trước kia nói là tình thế đang thuận lợi à, rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề vậy?
- Thuận lợi, ha ha, tình hình tốt muốn chết đây này!
Tưởng Chí Hoa quay màn hình máy tính lại, ánh mắt lạnh lùng vô cùng, biểu cảm như muốn cắn người ta.
Ngưu Thượng Thiên còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra, vậy nên liếc qua màn hình, tiếp theo thì cảm thấy chóng mặt, miệng ngoác đến tận mang tai.
Hạng 1: Giang Cần.
Hạng 2: Dương Soái.
Hạng 3: Văn Cẩm Thụy.
Từ hạng 1 đến hạng 10, lời giới thiệu của những người dự thi đều là hoan nghênh sử dụng diễn đàn Zhihu, diễn đàn tốt nhất của trường Lâm Xuyên.
- Sao lại thế này? Sao Giang tổng lại đứng hạng 1?
Tròng mắt của Ngưu Thượng Thiên sắp rơi cả ra ngoài.
Tưởng Chí Hoa cắn răng gõ vào màn hình:
- Anh nhìn lượng bỏ phiếu đi này!
Ngưu Thượng Thiên xem kỹ, phát hiện ra ngoại trừ mười một người đầu tiên có hơn một ngàn phiếu, từ hạng thứ 12 trở đi thì số phiếu chỉ có một chữ số.
- Ôi đệt, mấy người dẫn đầu này mua phiếu đấy à?
- Chúng ta bị lừa rồi, chẳng ai thèm tham gia cái cuộc thi này cả, mấy kẻ dẫn đầu đều là người của Giang Cần, phiếu của bọn họ cũng là giả!
Tưởng Chí Hoa duỗi tay móc di động ra, cố nén tức giận mà gọi điện cho thầy Lý, câu trả lời của đầu bên kia vẫn là tình thế rất tốt.
Lời này làm cho Tưởng Chí Hoa không nhịn nổi nữa, mở miệng chất vấn tại sao hạng 1 lại là Giang Cần, ngoại trừ mười một người dẫn đầu ra thì tại sao số phiếu của những người đứng sau đều là hàng đơn vị, còn có người chẳng có phiếu nào!
- Bà chủ Tưởng, giờ tôi còn phải đi họp nữa, lát nữa tôi tìm cô bàn bạc kỹ càng hơn nha.
Tưởng Chí Hoa còn không kịp nói gì, đầu kia đã cúp máy.
Cùng lúc đó, sinh viên làm thêm đang thao tác máy tính kia bỗng thay đổi thái độ:
- Bà chủ, hình như cuộc thi kết thúc rồi.
- Gì?
- Cô xem đi.
Tiểu Lưu chỉ vào máy tính, giao diện vốn đang có thể bỏ phiếu bỗng biến thành cấm bỏ phiếu, ngay sau đó, trang chủ hiện lên một thông báo, cuộc thi Ngôi sao học tập đóng cổng bầu chọn, cuộc thi chính thức kết thúc.
Tưởng Chí Hoa loạng choạng đứng không vững, cố gắng bình tĩnh lại một lúc lâu, mặt vẫn còn tái xanh.
Thì ra đây chính là tình thế thuận lợi đấy hả?
Cái đờ cờ mờ !
Tưởng Chí Hoa hít thở sâu, sau đó gọi theo Ngưu Thượng Thiên, nổi giận đùng đùng mà đi đến văn phòng tổng hợp phụ trách các hoạt động của diễn đàn một chuyến.
Thầy Lý đã sớm từ bỏ, thấy bọn họ tìm đến cửa, cũng không giấu giếm nữa, mở bài đăng mấy hôm trước lên luôn.
- Bọn họ đăng một bài viết lên mạng, nói những người thắng được cuộc thi này của chúng tôi sẽ được tuyển thẳng cao học, còn được nhận học bổng. Cái nồi này tôi không gánh nổi, lỡ có chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm hộ tôi được?
- Ai là người đăng bài này? - Tưởng Chí Hoa ngẩn ra.
Thầy Lý trầm ngâm một lúc lâu rồi mới nói:
- Không điều tra được IP cụ thể, nhưng internet được kết nối từ phía căn cứ gây dựng sự nghiệp, chắc chắn là người của Giang Cần.
Ngưu Thượng Thiên cạn lời luôn:
- Bà chủ Tưởng, tôi cũng đã nói rồi, chúng ta mở cuộc thi thì mở cuộc thi, đừng đụng vào Giang Cần. Cô cứ phải châm chọc thẳng mặt cậu ta hai câu cơ, thằng nhãi đấy cũng có phải loại tốt lành gì đâu!
- Làm sao vậy, các người còn đi châm chọc hắn? - Thầy Lý trừng to mắt.
- Đúng vậy, bà chủ Tưởng đây còn gọi người ta đến xem chúng tôi làm hoạt động như thế nào nữa.
Miệng của thầy Lý méo xệch:
- Chẳng trách, bảo sao lại có người cảm thấy cuộc thi này là có thể được tuyển thẳng cao học, thì ra là có người đào hố sau lưng!
Sắc mặt của Tưởng Chí Hoa càng ngày càng khó coi:
- Tôi cũng đâu có cố ý, cậu ta cũng chỉ là một sinh viên 18 tuổi mà thôi, cậu ta làm được cái gì cơ chứ?
- Chẳng phải bây giờ cô đã biết là cậu ta làm ra được chuyện gì rồi đấy sao? Một bài viết, hại tất cả chúng ta.
- Vậy bây giờ phải làm sao?
- Hoạt động chỉ làm được đến đây thôi, nhanh chóng kết thúc đi, giải thưởng nên phát cũng phải phát, người nên học lái xe thì cứ học, yên lặng chịu đựng là cách tốt nhất rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận