Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 442: Dắt chó đi dạo nhưng quên chó ở nhà (1)

Mà tác phẩm tâm huyết mới nhất của Thời Miểu Miểu “Nếu mai kia cùng dạo tuyết” cũng chính thức online, càng tạo nên cơn sóng chờ đợi.
Còn có một đàn chị Khoa Báo chí tự sáng tác ra seris “Nghe tôi kể drama” và thu thập đủ loại chuyện trên đời làm tin tức bay tán loạn, hấp dẫn vô số sự chú ý.
Nghe nói cô ấy còn ra rất nhiều bài quảng cáo cho một tiệm bán đồ ăn vặt trong phố buôn bán, riêng chỉ tiền thuê bài pr thôi cũng đã không ít rồi.
Trừ cái này ra, Đổng Văn Hào còn lên kế hoạch cho tài khoản chia sẻ về cuộc thi hoa khôi lần này.
Các cô gái đạt được danh hiệu hoa khôi, mỗi tuần đều phải có một bài đăng chứa chín tấm ảnh thường ngày của mình cộng thêm bài viết xuất phát từ nội tâm, khiến cả đống nam sinh hay ru rú ở trong nhà đều muốn ngừng mà không được.
Mặt khác, quan trọng nhất là chức năng video đã chính thức online, trên diễn đàn xuất hiện hàng loạt tài năng từ đó.
Có tranh luận, có nội dung, rất nhiều người mới tiến vào đã đắm chìm ngay, vui vẻ lướt lướt lướt, muốn ngừng mà không được.
Mấu chốt là không cần đăng ký cũng có thể dùng tư cách khách để xem, giúp tất cả người dùng không cần đăng nhập cũng có thể vào chơi đùa.
Nếu bạn thấy hứng thú với đề tài nào đó, muốn phát biểu cảm nghĩ của chính mình thì sẽ không còn kháng cự bước đăng ký tiếp theo như trước.
Dùng nội dung phong phú để lừa người ta tiến vào thì lượng đăng ký tăng mạnh cũng là chuyện bình thường thôi.
Nhưng rốt cuộc Tô Nại vẫn là người trưởng thành.
Cô chỉ cần liếc qua một cái là đã nhìn thấy yếu tố mấu chốt trong những chuyện lằng nhằng phức tạp này là sự lãnh đạo anh minh của ông chủ, đúng là mắt sáng tâm cũng sáng.
- Phi Vũ, tình hình chuẩn bị cho cuộc thi thế nào rồi?
- Chúng ta đã đẩy mạnh được năm đề tài liên quan đến cuộc thi hoa khôi rồi, người đăng ký tham gia không ngừng tăng lên.
Lộ Phi Vũ quơ quơ con chuột, trên mặt tràn đầy tự tin.
Qua hai lần tổ chức cuộc thi hoa khôi nháp thì nhà báo thành thật có lương tâm này đã biến thành một quân nhân tiêu chuẩn, chỉ nghe lệnh cấp trên, chết cũng có thể nói thành sống.
Không còn cách nào khác, ông chủ cho nhiều quá mà.
Người ta đều nói, sẽ không khom lưng vì năm đấu gạo, nhưng nếu là tám đấu thì sao, còn phải suy xét lại.
Tám đấu gạo còn có thể phản kháng lại một chút, thế thì mười đấu gạo đúng kiểu đầu gối mềm nhũn ra luôn rồi.
Kiếm tiền mà, không mất mặt.
Vì vậy dưới sự dẫn dắt chủ đề “Ai là hoa khôi đại học 'ích ích'” cứ xuất hiện đi xuất hiện lại trước mặt mọi người mãi, cũng làm nổ ra một trận thảo luận cuồng nhiệt.
Giang Cần đi ra đằng sau y, nhìn lại bài viết một lần nữa, hắn nhíu mày.
Hắn phát hiện tuy quảng bá cho cuộc thi rất đúng chỗ, nhưng những người tham gia vào đó đều là sinh viên của Đại học Sư phạm và Đại học Bách khoa, sinh viên Lâm Đại và Đại học Khoa học Kỹ thuật đều không chú ý tới cuộc thi này.
Vì cái gì đây?
Vì nếu tới giai đoạn sau của dự án quảng bá này, đề tài về cuộc thi hoa khôi chắc chắn sẽ chiếm cứ một phần trên trang báo của diễn đàn, nếu sinh viên Lâm Đại và Đại học Khoa học Kỹ thuật không tham dự thì rất có thể số người dùng hiện tại sẽ bị giảm sút.
Dù sao thì nếu diễn đàn đó không có đề tài mình thích thì còn ai lên đó lướt mỗi ngày nữa?
- Có thể nâng cao độ hiện diện của Lâm Đại và Đại học Khoa học Kỹ thuật lên không?
- Hả? Vậy phải làm thế nào? - Lộ Phi Vũ chẳng hiểu gì cả.
Giang Cần lấy bàn phím của y qua, tạo một bài viết mới rồi bắt đầu đánh chữ bùm bùm.
[Đại học Bách khoa như miếu hòa thượng mà cũng có người để tuyển làm hoa khôi hả? Sinh viên Đại học Khoa học Kỹ thuật tôi đây trào phúng online luôn nạ!].
[Chó chê mèo lắm lông, chất lượng hoa khôi của Đại học Khoa học Kỹ thuật cũng phù du bỏ xừ ra, Lộ Phi Vũ thuộc Lâm Đại cười mà không nói.].
Giang Cần quay qua nhìn Lộ Phi Vũ:
- Thế đó, đã hiểu chưa?
- Con mẹ nó, không thể nói là Lộ Phi Vũ chứ ông chủ, tôi bị đánh chết đấy! - Lộ Phi Vũ hoảng hốt.
Giang Cần trả bàn phím lại:
- Anh hoảng gì chứ, tôi chỉ lấy ví dụ cho anh thôi, có đăng lên đâu mà.
- Ông chủ, ý cậu là châm ngòi cuộc chiến giữa các trường à? Không tốt lắm đâu ha?
- Chúng ta không làm thì sớm muộn gì người khác cũng làm à. Anh có nhớ đợt chung kết hoa khôi bên Đại học Khoa học Kỹ thuật không, đợt đấy sinh viên Lâm Đại ngày nào cũng đi trào phúng hoa khôi người ta khó coi còn gì? Chúng ta chỉ đốc thúc cho giai đoạn này xảy ra sớm hơn chút thôi.
- Tôi hiểu rồi, giống như giúp đẩy mông một chút đúng không?
- Sao miệng toàn lời ô uế vậy?
Lộ Phi Vũ gãi đầu nhận lại bàn phím rồi bắt đầu gõ chữ bùm bùm theo ý Giang Cần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận