Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 666: Tiểu phú bà không có khí phách (2)

Đến khi Giang Cần cầm cái khay trong tay, quay đầu lại đã không thấy tiểu phú bà đâu, chỉ để lại một túm quần áo nhăn nheo ở phía sau.
- Nha đầu kia, thật sự đã bị lạc sao?
Trong lòng Giang Cần căng thẳng, bưng bát đũa chen qua đám đông, tìm kiếm khắp nơi.
Nhưng người trong căng tin thật sự rất nhiều, trong mắt chỉ thấy toàn là người, còn có tiếng ong ong vang xung quanh, muốn tìm người thật sự rất khó khăn.
Biểu cảm của ông chủ Giang có hơi gấp, suýt chút nữa gọi điện cho đám người 208 đến đây giúp tìm bà chủ bị lạc, nhưng hắn chưa kịp đặt khay xuống đã nhìn thấy Phùng Nam Thư ở chỗ ngã rẽ.
Ánh mắt tiểu phú bà rõ ràng rất hoảng sợ, siết chặt nắm đấm đến trắng bệch, hai tay khẽ run lên, vẻ mặt lạnh như băng.
Cho đến khi nhìn thấy Giang Cần đứng đó không xa đang vẫy vẫy tay, vẻ mặt lạnh lùng giống như tự vệ của tiểu phú bà lập tức biến thành ủy khuất khiến người ta thương cảm, đạp đôi giày da nhỏ lộc cộc chạy tới.
- Giang Cần, cậu đừng có chạy loạn, mình không tìm thấy cậu, suýt chút nữa đã khóc nhè.
Giang Cần bưng đĩa cơm nhìn cô:
- Không phải mình bảo cậu nắm chặt quần áo của mình sao? Sao lại buông ra?
- Nhiều người quá nên mình không giữ được, lần sau mình sẽ trói cậu lại.
Vẻ mặt Phùng Nam Thư vừa đáng thương vừa nghiêm túc.
- Cậu thật biết nghĩ, nếu vậy mình đã không giàu rồi?
Giang Cần tìm chỗ đặt đĩa cơm xuống, nhìn vào đôi mắt mơ hồ ngấn lệ của Phùng Nam Thư, trong lòng vô cùng ỉu, cứ đút cho cô ăn cho đến khi trong mắt cô tràn đầy vui mừng mới thôi, hắn cũng chỉ ăn vài miếng.
Trong lúc đút cho tiểu phú bà ăn, ánh mắt Giang Cần liên tục rà soát căng tin và phát hiện 80% số người đến ăn đều mặc đồng phục huấn luyện quân sự màu rằn ri.
Ánh mắt những người này trong suốt lại ngây ngốc, không cần hỏi cũng biết đây đều là sinh viên năm nhất, hơn nữa vừa mới tham gia họp lớp và động viên tham gia huấn luyện quân sự, đúng lúc đến giờ cơm nên đến đây để trải nghiệm căng tin.
Tuy nhiên, Giang Cần lại nhìn thấy Nhâm Tự Cường, anh chàng lười biếng thậm chí không muốn ra ngoài mua đồ ăn này đang ngồi giữa một nhóm bạn gái mặc đồng phục huấn luyện quân sự, mỗi động tác giơ chân nhấc tay đều rất quyến rũ.
Hắn là đang bị phấn khích hả?
Giang Cần xoa xoa huyệt thái dương, nhìn kỹ, nhận ra đúng là Nhâm Tự Cường, hơn nữa nếu như hắn nhìn không nhầm, chiếc áo sơ mi ngắn tay in hình Adidas mà y đang mặc chắc chắn là của lão Tào.
Được lắm, tiểu tử này đúng là sau bao khổ cực cuối cùng cũng gặp vận đào hoa, nếu không thì làm sao có thể cặp kè với nhiều tiểu cô nương như vậy.
- Giang Cần, mình muốn ăn nữa. - Tiểu phú bà há mồm đợi một lúc nhưng không được miếng nào, cô nhịn không được kéo tay áo hắn.
Giang Cần gắp một miếng thịt bò nạm bón cho cô:
- Tiểu phú bà, cậu có biết không, mình kinh doanh phát đạt, những ngày tới mình sẽ càng ngày càng bận rộn.
- Mình sẽ ngoan ngoãn nghe lời. - Tiểu phú bà lạnh lùng nói.
- Hiểu chuyện như vậy sao?
Sau khi ăn cơm tối xong, Giang Cần về lại 208, hắn gọi điện thoại cho người phụ trách ở chi nhánh Thượng Hải, bảo bọn họ để lại hai nhân viên để theo dõi tình hình, còn những người khác thì đều di chuyển về thủ đô để thực hiện bước tiếp thị địa phương tiếp theo.
Như hắn đã từng nói, lần này mục tiêu mà hắn ưu tiên nhất không phải là số lượng người đăng ký mà là phạm vi phủ sóng, không thể lãng phí chút thời gian nào.
Sau đợt quảng cáo này, người ở các khu đô thị đại học Thượng Hải nên đăng ký thì cũng đã đăng ký rồi. Những người chưa đăng ký cho dù có được quảng cáo thêm cũng sẽ không có nhiều tác dụng, bởi vì một số người bẩm sinh không nhạy cảm với bắt trend.
Cho nên, các nhân viên của đội quảng cáo ở chi nhánh Thượng Hải bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rút lui, tiếp tục phát tán bào tử đến thành phố khác, để chúng tiếp tục bay theo gió.
Đương nhiên, quảng bá ở Thượng Hải cũng không kết thúc như vậy, bởi vì sau khi bộ phận bên kia lui về, Đồng Văn Hào phụ trách tổ nội dung ngay lập tức tiếp quản và phát động hoạt động mang tên là nữ thần đẹp nhất kỳ huấn luyện quân sự.
Hoạt động này cũng không khác cuộc thi hoa khôi trường mà Giang Cần tổ chức trước đây, quy tắc là cho phép người dùng bỏ phiếu, sau đó người chiến thắng sẽ được phân hạng và giải thưởng sẽ được đổi dựa trên thứ hạng.
Tuy nhiên điểm khác với cuộc thi hoa khôi trường chính là, lần này không chỉ có nữ thần quân huấn mới nhận được giải thưởng mà người tải ảnh lên cũng có thể nhận được, và giải thưởng cao nhất là một chiếc máy tính xách tay đắt tiền. Cuộc thi tạo bầu không khí cho tất cả mọi người cùng tìm kiếm nữ thần.
Bạn có thể không đẹp nhưng bạn có thể nhìn ra cái đẹp.
Bạn có thể là nam sinh nhưng bạn lại có thẩm mỹ rất cao.
Có lẽ bạn không phải tân sinh viên nhưng chắc chắn bạn sẽ muốn đi dạo quanh trường một vòng để ngắm nhìn mỹ nữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận