Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 315: Nhận thầu tất cả trà sữa của em (1)

Nhạc Trúc nghe xong thì nở nụ cười nhẹ:
- Nơi này là trung tâm thương mại mà, đây cũng là nguyên nhân chúng tôi coi trọng việc mua bán trực tiếp hơn. Có rất nhiều người trước khi vào đây không biết bản thân phải mua cái gì, nhưng đa số là cứ đi dạo vài vòng là biết. Vậy nên công việc của giám đốc marketing đơn giản là hấp dẫn càng nhiều người bước vào trung tâm thương mại mà thôi.
- Không sai, nhưng quá đa dạng phức tạp lại không có lợi cho việc tiêu thụ hàng trên mạng.
- Giang tổng đang nói tới trang web mới cậu đang khai phá sao?
Giang Cần gật đầu, cực kỳ thẳng thắn:
- Siêu thị và phố buôn bán gần đó đã thỏa mãn được 80% nhu cầu của một sinh viên, nên lượng xem sản phẩm của trung tâm thương mại trên trang web rất ít.
Nhạc Trúc hiểu được hiện tượng này:
- Mua đồ trên web chắc chắn sẽ không mang lại trải nghiệm như đi dạo phố, lượng xem thấp cũng bình thường.
- Vậy nên tôi hy vọng có thể tìm ra mặt hàng được hoan nghênh nhất của Vạn Chúng có thể xuất hiện trước mặt sinh viên, chất lượng phải cao, giá thành ổn, đủ để tạo thành trend, không thể mua được từ siêu thị nhỏ lẻ hay từ các người bán hàng trên phố được, coi như là hàng độc quyền. Sau đó thiết kế một khu đề cử trên trang web, nói thẳng ra là bọn họ không muốn chọn thì web chọn giùm cho.
- Nói thật là tôi vẫn chưa tưởng tượng ra được tình cảnh đó.
Giang Cần đổi một cách nói khác:
- Nói đơn giản là tôi hy vọng việc mua hàng trên mạng không chỉ là điều phải làm mà còn là một hình thức giải trí. Nhận được sinh hoạt phí, muốn tiêu tiền nhưng không biết nên tiêu vào cái gì thì vào xem khu đề cửa thử, không chừng hứng lên còn mua một lúc một hai ba bốn năm sáu thứ nữa ấy. Cũng giống như đi dạo phố, không có mục tiêu rõ ràng nhưng vẫn có thể tiêu tiền.
Nhạc Trúc suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Cậu cứ đề cử là người ta sẽ mua sao? Không có khả năng đúng chứ?
- Ví dụ thế này đi. Nếu có người nói dùng son này khiến da của cô nhìn trắng hơn rất nhiều, là màu thịnh hành trong năm nay, báo hiệu cho tương lai giàu có xinh đẹp trắng trẻo của cô, còn phân tích ưu khuyết điểm cho cô, review sản phẩm tỉ mỉ kỹ càng, người đó còn gọi cô là chị em thân thiết, bảo cô mau tới mua nó đi, mà vừa hay dưới khu đề cử còn có mã giảm giá, giao hàng tận nhà thì sao? Đủ loại như thế cô nghĩ cô sẽ làm gì tiếp theo?
- Tôi nghĩ có lẽ… Tôi sẽ mua nó.
Nhạc Trúc suy nghĩ một chút, nếu thật sự có chị em bạn dì nói với cô như vậy, lại còn có ưu đãi và giao đến tận nhà, thì cho dù lúc đầu cô không có ý định mua son môi nhưng rất có thể cũng sẽ mua một cây.
Không còn cách nào khác, người đó gọi cô là chị em thân thiết đó!
Giang Cần nghe xong cũng gật đầu:
- Vậy nên tôi muốn dùng cách này để khai quật tiềm lực tiêu tiền của người dùng trên trang web của mình.
- Chỉ là tôi không thể tự tiện cho cậu số liệu tiêu thụ được, việc này phải xin chỉ thị của Hà tổng mới được.
- Hà tổng có ở đây không?
- Có, như này đi, tôi đưa cậu lên rồi cậu tự nói với ngài ấy, miễn cho tam sao thất bản.
Giang Cần gật đầu rồi đi theo Nhạc Trúc đến văn phòng của Hà tổng, Hà Ích Quân nghe xong trầm ngâm hồi lâu, nhưng cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
Tuy không thể tùy tiện công khai số liệu tiêu thụ nhưng cái quan trọng là con số, chỉ cần làm mờ số đi thì cho cũng không sao.
Ông tình nguyện tiếp nhận thử một con đường mới trong giới hạn cho phép, nếu Giang Cần tình nguyện đi làm thì ông cũng muốn xem xem hắn có thể làm đến mức nào.
Dù sao thì ông cũng không phải tiêu tiền đúng không?
Thương nhân trục lợi được mà không tốn chút tiền nào không phải ngon hơn à.
Nếu đã đồng ý tham gia vào trang web Multi-group thì kế hoạch đó cũng có lợi cho Vạn Chúng.
- Cảm ơn ý tốt của Hà tổng. - Sau khi nhận được số liệu, Giang Cần chân thành gửi lời cảm ơn đến Hà Ích Quân.
Hà Ích Quân xua xua tay:
- Mọi người đều là bạn bè cũ cả, khách sáo như vậy làm gì. À đúng rồi, kỳ nổi loạn của cậu kết thúc từ bao giờ vậy?
- Giờ tôi vẫn rất nổi loạn mà. - Giang Cần bô bô cái mồm, sau đó lại hơi khó hiểu:
- Hà tổng hỏi vụ này làm gì?
- Lần trước cậu gặp con gái tôi rồi đúng không? Gần đây con bé còn đánh nhau trong trường nên bị đình chỉ học một tuần. Cậu nói xem, nếu con bé là ngôi sao học tập như cậu thì thật tốt biết bao.
Môi Giang Cần run rẩy, thầm nghĩ sao mãi chưa quên vậy cha nội?
Thứ này nếu tự nói thì không sao, chứ nghe người khác nói nghe nó khúm núm thực sự.
Hắn sợ Hà Ích Quân lại cảm thán hai câu nữa là hắn có thể dùng ngón chân bào thủng sàn nhà này rồi, có khi còn rớt từ tầng năm xuống tầng bốn luôn ấy chứ, vì vậy hắn vội vàng đứng dậy tạm biệt, cút nhanh khỏi chỗ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận