Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 316: Nhận thầu tất cả trà sữa của em (2)

Sau khi Giang Cần rời khỏi, Hà Ích Quân lại lấy bản hợp đồng trong ngăn kéo ra nhìn lại một lần.
Nói thật là ông vẫn không quá coi trọng Giang Cần, càng không coi trọng phương thức mua hàng qua mạng này, nhưng nếu người trẻ muốn thử thách thì thắng thua không quan trọng.
Bảo vệ nói với ông lần trước hắn tới đây bằng Bentley, còn có cả tài xế.
Có bối cảnh như vậy thì thua vài lần cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, chưa gì đã cuối tháng mười hai.
Cuối cùng sau quá trình cả 208 dốc sức thì sự kiện Ngày hốt hàng ký túc xá đã được công bố trong một ngày đổ tuyết.
Ưu đãi 20% có vẻ không lớn lắm nhưng lúc áp vào giá hàng vẫn rất hấp dẫn, vậy nên lượng đăng ký đã bắt đầu tăng lên đúng như dự kiến.
Thậm chí có người còn đăng bài lên tìm người cho đủ để lấy ưu đãi nữa.
Chuyện dùng ké này thật ra rất phổ biến trong ký túc xá, ví dụ như giấy vệ sinh đi, một người mua là cả ký túc xá dùng, thế nên bình thường tuổi thọ của giấy vệ sinh ở trong nhà vệ sinh chỉ kéo dài được hai ba ngày là cùng.
Trừ cái này ra thì còn dầu gội, bột giặt, đồ ăn vặt nước khoáng các thứ đều có thể trở thành vật phẩm dùng chung ở một mức độ nào đó, không thể phân chia rạch ròi được.
Bạn cũng không thể ngồi cả ngày ở ký túc xá để canh đồ của mình, không cho ai đụng vào hết đúng chứ, trừ khi là khóa trong tủ, mỗi lần dùng là mở khóa thôi.
Vậy nên mượn danh nghĩa vì lợi ích chung cho ký túc xá, rất nhiều ký túc xá đã góp tiền mua đồ dùng chung.
Trừ cái này ra thì còn trường hợp gom đủ rồi thì ai mua đồ người nấy, thậm chí còn điên cuồng hơn đợt khuyến mãi đầu tiên.
Hàng hóa ở siêu thị học viện cháy hàng đầu tiên, cả người Tưởng Chí Hoa đã tê rần.
Trước cô đã được Giang Cần thông báo là chuẩn bị hàng trước cả khi sự kiện bắt đầu đi, nhưng kết quả vẫn không kịp.
- Bà chủ Tưởng, lần sau chuẩn bị thêm đồ dùng sinh hoạt đi nha, không đủ tiền hàng thì tôi cho vay trước, tôi không phải người nhỏ mọn thế đâu.
Giang Cần vừa bước vào siêu thị đã hào phóng mở lời.
- Giang tổng, vì sự kiện lần này tôi đã bỏ hai kệ đồ ăn vặt rồi, cái siêu thị của tôi giờ sắp biến thành kho hàng của cậu luôn rồi!
Ngoài mặt tỏ ra oán trách nhưng thực tế Tưởng Chí Hoa đã vui như mở cờ trong bụng.
Mặc kệ nó là siêu thị hay kho hàng, chỉ cần bán được hàng thu được tiền, thì có ai không vui đâu.
Giang Cần cũng không chọc phá mà còn nghiêm túc mở miệng:
- Phải đứng vững đó bà chủ Tưởng, này có là gì chứ, nếu tôi mở sự kiện vào đầu tháng thì chắc siêu thị cô không còn kệ để hàng nào rồi.
Tưởng Chí Hoa sửng sốt:
- Sao lại thế?
- Đầu tháng sinh viên nhận được tiền sinh hoạt, chắc chắn doanh số sẽ cao hơn bây giờ nhiều.
- Mà tôi không hiểu sao bọn họ lại mua nhiều giấy vệ sinh dữ vậy? Con gái thì tôi có thể hiểu được, nhưng mà sao con trai cũng dùng nhiều giấy thế, ăn giấy luôn à?
Giang Cần mếu máo:
- Tôi cũng không biết, tôi là người đứng đắn, không giống mấy tên nhóc thối đó.
Tưởng Chí Hoa lấy một cái ghế gấp ra rồi ngồi trước cửa:
- Tôi nghe nói doanh số tháng này của Hỉ Điềm đột phá hơn hai mươi nghìn, thật hay giả vậy?
- Giả, bằng đó thì bao nhiêu trà sữa cho vừa? Đúng là hơn hai mươi nghìn thật nhưng không phải doanh thu của mỗi trà sữa không đâu.
- Tiệm trà sữa không bán trà sữa thì bán cái gì?
- Chúng tôi mới bán thêm một mặt hàng mới gọi là thẻ trà sữa.
- Là gì cơ?
Giang Cần duỗi tay móc ví ra, rồi lại móc một tấm thẻ giống thẻ ngân hàng ra khỏi ví, mặt trên là một cây đại thụ xanh tốt, dưới tàng cây là một đôi nam nữ rúc vào nhau với nét vẽ đơn giản, trừ cái này góc trên bên phải tấm card còn có ba cái logo, lần lượt là Hỉ Điềm, Zhihu và trang web Multi- group.
- Là cái này này, mỗi tấm là một trăm tệ, chỉ bán qua web và muốn mua thì phải tham gia sự kiện lần này.
- Thứ này mà cũng có người mua hả? Trà sữa của mấy cậu làm từ cái gì mà gây nghiện thế? - Tưởng Chí Hoa chỉ thấy không thể tin được.
Giang Cần cười:
- Trong quảng cáo trên web thì tấm thẻ này có nghĩa là, từ nay tôi sẽ nhận thầu tất cả trà sữa em uống trong tương lai, nhiều cậu trai tới mua tặng crush hay bạn gái lắm, trừ giấy vệ sinh ra thì thứ này đang là best seller của Multi-group đấy.
Tưởng Chí Hoa nhận lấy tấm thẻ rồi hỏi:
- Sao trên thẻ còn có một cái lỗ nhỏ.
- Thẻ trà sữa tặng kèm dây xích kim loại có thể luồn qua lỗ đó, treo lên ba lô hay làm móc chìa khóa đều được. Có nhiều nữ thần thích bày ra bên ngoài bản thân được săn đón thế nào lắm, nên không đeo một cái là ngại ra cửa, người không được tặng thẻ có thể sẽ tự mua một cái cho mình, làm vật trang trí cũng được, chủ yếu là tạo trend thôi.
- Tính ra cậu kiếm tiền trên cả hai giới luôn đấy, ai nghĩ ra chủ ý xấu thế này?
- Tôi đó, có phục không?
Giang Cần nhe răng trợn mắt.
Hắn vừa dứt lời, khóe miệng Tưởng Chí Hoa đã không kiềm chế được sự run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận