Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 636: Phối hợp kịch (2)

- Hà tổng, tôi tới nơi rồi, mai lại gặp nhé.
- Được thôi Giang tổng.
Giang Cần mở cửa xuống xe đi về phòng mình ở tầng năm, nhưng hắn gõ cửa mấy lần lại chẳng thấy ai phản ứng, vậy là đành xuống quầy lễ tân để lấy thẻ phòng dự phòng. Sau khi vào phòng, ông chủ Giang mới phát hiện ra tiểu phú bà đã sớm lăn quay trên giường, miệng lẩm bà lẩm bẩm nói mớ, dường như đang gọi tên của hắn.
Tiểu yêu quái đáng hận, ngươi rõ là đang mấp mé thăm dò việc sinh con mà.
Giang Cần tắt ti vi, sau đó lấy chiếc thẻ phòng bên trong túi áo của cô ra, quay người rời đi.
Buổi hội nghị ngày mai cực kỳ quan trọng, có thể sẽ quyết định nửa năm tới hắn có được tiền vô như nước hay không, cho nên tối nay hắn phải nghỉ ngơi cho tốt để lấy đủ tinh thần.
- Xin chào các vị lãnh đạo Thành phố Lâm Xuyên cùng các vị tiền bối trong mọi ngành nghề. Tôi là Giang Cần, một sinh viên khởi nghiệp 19 tuổi rất đỗi bình thường.
- Nửa đầu năm nay, Multi-group vinh hạnh đạt được một số những thành tựu không đáng kể, nhưng điều đó lại trao cho tôi cơ hội được tới đây khoe khoang bản thân, thực ra cơ hội này cũng khiến tôi nơm nớp lo sợ.
- Vì tôi không nghĩ bản thân là một người thành công mà chỉ là kẻ ăn may tìm ra cánh cửa của internet.
- Ngành phục vụ và ngành bán lẻ vẫn luôn là hai ngành nghề truyền thống đã có từ lâu, nhưng khi được kết hợp với mạng internet, nó sẽ trở thành Multi-group.
Thứ 4 ngày mùng 5 tháng 8, tức 15 tháng 6 âm lịch, tại phòng hội nghị chính quyền thành phố Lâm Xuyên đã diễn ra một cuộc hội đàm liên quan tới tối ưu hóa cơ cấu công nghiệp và thúc đẩy nâng cấp công nghiệp.
Có mặt tại đó đều là những doanh nhân xuất sắc của thành phố Lâm Xuyên với độ tuổi từ hơn 30 tuổi cho tới khoảng 50 tuổi, trên ngực đều đeo đảng huy sáng chói. Tất cả bọn họ đều ngồi nghiêm chỉnh, trông vừa nghiêm nghị vừa nghiêm túc, có lúc gật đầu có lúc lắc đầu, có lúc nhăn mày có lúc lại kinh ngạc.
Ngược lại, người đứng trên bục phát biểu trông lại vô cùng trẻ trung, gương mặt thậm chí còn mang đôi chút non trẻ, nhìn cũng chỉ khoảng 19 tuổi, dáng vẻ như một sinh viên mà thôi.
Tuy trẻ trung là vậy, nhưng người này lại có thể kiểm soát hiện trường rất tốt.
Cho dù những người ngồi hàng đầu đều là những vị lãnh đạo đứng đầu của Lâm Xuyên thì gương mặt hắn vẫn không đổi sắc, giọng nói trầm bổng đầy cuốn hút nắm chắc tiết tấu của buổi hội nghị.
Lúc này đây, tất cả ánh mắt của mọi người, kể cả những nữ phục vụ bưng trà rót nước đều tập trung trên người hắn.
- Nguyệt Nguyệt, sao mặt cô đỏ thế? Mê người ta rồi phải không? - Một nữ phục vụ buộc tóc đuôi ngựa đột nhiên thì thầm.
- Mê mẩn gì, tôi mắc cỡ muốn xỉu đây này. Hồi nãy lúc vị Giang tổng này tới tôi còn tưởng cậu ấy là đồng nghiệp mới của chúng ta nên còn sai người ta đứng bên cạnh chỉnh micro cho người lên bục phát biểu. Thế là mọi người đều cười tôi. - Nữ phục vụ búi tóc củ tỏi đứng góc đông nam của phòng cắn môi, gò má nóng bừng bừng.
- Hả, thế cô không bị mắng à?
- Không bị, người ta cũng lịch sự lắm, còn bảo tôi gọi anh ấy bằng nhũ danh A Tổ nữa chứ. - Gò má của nữ phục vụ búi tóc củ tỏi càng hồng hơn nữa.
Nữ phục vụ buộc tóc đuôi ngựa lén cười khúc khích:
- Thực ra không trách cô cho được, Giang tổng trông trẻ quá, ai mà ngờ lại là ông lớn mà các lãnh đạo đặc biệt mời đến cơ chứ.
- Không phải là trông trẻ quá, cậu ấy trẻ thật mà, nghe nói mới vừa tròn 19 tuổi thôi.
- Hả?
- Cô biết Multi-group đúng không? Là cái trang web mua hàng theo nhóm dạo trước quảng cáo đầy trong thành phố ấy. Nghe bảo đó là dự án khởi nghiệp đại học do cậu ấy một tay gây dựng đấy.
Nữ phục vụ búi tóc củ tỏi vừa nói vừa hướng mắt lên nhìn nam sinh phát biểu hoàn toàn không cần nhìn kịch bản kia, cô chợt nhớ lại hình ảnh hắn nở nụ cười ấm áp ôn hòa, nhẹ giọng nói hắn tới để tham dự hội nghị, nhịp tim cũng theo đó thình thịch loạn nhịp.
Lại thêm dáng vẻ hiên ngang bừng bừng, cách nói chuyện cũng đầy nho nhã tự tin khiến nữ phục vụ không nhịn được ma sát đôi chân đều tăm tắp sau lớp vớ dài.
Cùng lúc đó, giọng nói trầm bổng cuốn hút của Giang A Tổ vẫn vang vọng cả phòng hội nghị:
- Các đài truyền hình muốn tỉ lệ người xem, làm quảng cáo thì mong độ nhận diện, còn phương thức kinh doanh mới trong kỷ nguyên internet chính là chuyển đổi lưu lượng truy cập.
- Tại sao tôi lại nói Zhihu chính là đệ nhất thế giới?
- Bởi vì bản thân Zhihu chính là một vật dẫn lưu lượng, nó có những tính chất như tính thịnh hành, tính phổ biến, tính giải trí. Nói cách khác, Zhihu chính là một cái phễu khổng lồ đưa tất cả lưu lượng của internet chảy vào trong kinh doanh của chúng ta.
- Mà trong tương lai của kỷ nguyên internet, lưu lượng chính là tiền bạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận