Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 675: Muốn làm người có quan hệ

Đặc biệt là dưới thời tiết nóng bức này, những cô gái để ý tới màu da sẽ không muốn bước chân ra khỏi cửa ký túc xá. Lúc này bọn họ lại vào sân thể dục tìm một chàng trai “bình thường”. Điều này khiến người ta có phần hoang mang.
Quan Văn Tư nhìn chằm chằm Giang Cần, bắt đầu tự ti về năng lực thẩm mỹ của mình.
Chẳng lẽ là mắt cô mù? Hay là phải lại gần mới có thể nhìn ra hắn đẹp trai?
Bên kia, Tề Kỳ nhìn chằm chằm cảnh đó, ánh mắt lập tức lúc sáng lúc tối như thể đang dần dần khơi lên hứng thú với chàng trai này.
Đây cũng coi như là tâm lý đám đông, hoặc là hiệu ứng bầy cừu. Khi một ít cô gái chất lượng cao cảm thấy chàng trai này không tệ, thì dù ban đầu bạn có không hứng thú với hắn, giờ phút này cũng không thể không tò mò về hắn.
Tề Kỳ thầm nghĩ sau khi chấm dứt huấn luyện có thể làm quen với hắn một chút, dù sao thì kết bạn cũng không mất tiền.
- Mẹ nó, quá giả tạo rồi. Không được, tôi phải đổi kịch bản.
Sau khi Tào Quảng Vũ thấy cảnh này thì da đầu tê rần đi một nửa, hùng hổ gỡ xuống cái kính râm dùng để tạo nét “lạnh lùng”.
Y cảm thấy con đường tạo nét lạnh lùng đã bị tên chó Giang Cần này cướp rồi, kẻ tới sau không thể ưu tú hơn hắn được.
Tới sân thể dục làm như không thấy gái, tỏ vẻ như không có hứng thú xoay người đi tới chỗ bóng râm ngồi. Sau đó đột nhiên có hai mỹ nữ ngồi cạnh, còn đưa nước, lập tức thu hút sự chú ý của toàn bộ em gái ở sân tập thể dục.
Đây, không phải là cảm giác sung sướng mà bản thân y muốn có được sao?
Y có đeo kính râm cũng không bằng được như vậy, nhưng sau khi Giang Cần xuất trận, nổi bật tới mức muốn lấy mạng chó của y.
Biểu cảm của Trương Quảng Phát lúc này cực kì khó chịu. Mẹ nó, toàn sân thể dục chỉ có mình Giang Cần ra vẻ, bản thân hao tâm tốn sức nói hắn có bao nhiêu bình thường, kết quả bây giờ y như đang nói dối vậy.
Học muội sẽ thấy thế nào ta? Tiểu nhân nói xấu sau lưng người khác?
Tên chó này không phải đã có Phùng Nam Thư rồi sao? Cả ngày tới sân thể dục đi bộ làm cứt gì!
Y lần nữa khắc sâu loại cảm giác không phục khi đối diện với Giang Cần, đồng thời cũng lý giải được tuy y không phục nhưng cũng không dám làm gì.
Vào lúc nhóm học muội đang cảm thấy hoang mang mở to mắt nhìn xem nam thần Giang Cần đang ở đâu thì lại có một nhóm người khác chạy vào sân thể dục.
Bọn họ có cầm camera, còn có đeo thẻ nhân viên, có người cầm ô che nắng. Phía sau còn có một người đi chậm nhất vì trong ngực ôm một cây đàn tranh lớn.
Sau khi đi tới vị trí cột cờ, đàn tranh được đặt ở đối diện cột cờ. Cô gái bên trái tay Giang Cần đứng lên, xắn tay áo, để lộ cánh tay trắng tuyết. Sau khi ngồi xuống cạnh đàn tranh thì lập tức tỏa ra khí chất.
Mà một cô gái khác thì cũng đi tới trước cây đàn tranh, cũng chính là vị trí đối diện camera, múa một điệu múa dân tộc mở đầu.
Nhìn thấy một màn này, nhóm người trong sân thể dục đang hoang mang cũng không còn hoang mang nữa. Quan Văn Tư cũng nhẹ thở phào, thầm nói thật may quá, quả nhiên thẩm mỹ của mình còn bình thường.
- Hóa ra không phải đặc biệt tới tìm anh ta mà là trường học cử tới quay video tuyên truyền, làm tớ sợ tới mức xém chút nhảy dựng. Tớ còn tưởng thẩm mỹ của tôi có vấn đề nữa đó!
Tề Kỳ bình tĩnh lại rồi cũng gật đầu:
- Xem ra lần này Giang học trưởng là người phụ trách hoạt động quay chụp, nếu không hẳn là cũng không thể tiếp xúc với mỹ nữ như vậy, nhưng việc này chứng minh anh ta có chút địa vị trong hội sinh viên.
Quan Văn Tư bừng tỉnh:
- Hình như học tỷ Tưởng Điềm nhận được lời mời vào vị trí ban phó ban đối ngoại.
- Ừm, có lẽ vì nguyên nhân này nên học tỷ Tưởng Điềm mới coi anh ấy là nam thần. Nếu nói vậy thì mọi chuyện đều đúng.
Tề Kỹ cảm thấy đã nhìn rõ chân tướng, hơi cong khóe miệng. Cô đột nhiên cảm thấy nếu có một anh trai làm trong hội sinh viên cũng không tệ.
Vì giáo viên trên đại học không giống như giáo viên ở cấp 3, không có trách nhiệm phụ trách toàn bộ sinh viên. Hầu hết mọi công việc của sinh viên đều do hội sinh viên lo liệu. Có người quen ở hội sinh viên, chuyện khó thì không nói, nhưng chuyện nhỏ nhất định sẽ có lợi.
Vậy lát nữa qua chào hỏi một lúc, tiện thêm QQ gì đó.
Tề Kỳ luôn rất tự tin vào nhan sắc và thủ đoạn của mình, chỉ cần muốn làm quen chàng trai nào thì không có chàng trai nào là không thể. Vậy nên giờ phút này, với cô mà nói, Giang Cần cũng như một con mồi bị mũi tên nhắm vào mà thôi.
Hơn nữa cô cảm thấy con mồi này sẽ dễ săn hơn những kẻ trước giờ cô săn được.
Vào lúc Tề Kỳ thầm ra quyết định, trên sân thể dục đột nhiên vang lên tiếng đàn tranh như tiếng suối róc rách. Cô gái ở phía trước bắt đầu múa, dang rộng hai chân xoay người, để lộ cổ tay trắng nõn như tuyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận