Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 141: Ánh mắt của bạn cao nhỉ?

Sau khi rời khỏi văn phòng của căn cứ khởi nghiệp, Phùng Nam Thư nhẹ nhàng bước lên lầu, vừa hay gặp phải Giang Cần đang từ trên đó bước xuống:
- Làm xong rồi?
- Xong rồi, nhưng mà không có giấy chứng nhận, có phải chị ấy quên đưa cho mình rồi không.
Phùng Nam Thư chìa hai tay trống không ra.
- Vậy có nghĩa là họ không đồng ý cho cậu làm lão bản nương.
Đôi mắt xinh đẹp của Phùng Nam Thư trợn to, như nghe thấy tiếng sét đánh ngang tai.
Ba giờ chiều, song song với những mẩu chuyện ngắn về nữ thần của mỗi khoa trong trường được đăng lên, trên trang web lại bùng lên một làn sóng sôi động.
Đầu tiên phải nói, bút lực của tổ nội dung quả thực rất khác, miêu tả cực kỳ chi tiết, mặt khác dùng trà sữa để hình dung khí chất của mỗi nữ thần, điều này khiến người ta sôi sục chết rồi.
Cách hình dung này không những khiến hình tượng nữ thần của các khoa trở nên đầy đủ và sinh động hơn, hơn nữa còn phối hợp với hương vị trà sữa trong tiệm trà sữa Hỉ Điềm trở thành mặt hàng bán chạy.
Nho thơm mát thanh nhã.
Phô mai dâu tươi sáng hoạt bát.
Dương chi cam lộ tinh tế ấm áp.
Ô long tinh nghịch lạnh lùng kiêu ngạo.
Tuy bao bì vẫn là bao bì cũ, nhưng không hiểu sao mỗi hương vị đều uống ngon hơn lúc trước rất nhiều.
Mặt khác, lúc đến các khoa phỏng phấn các hoa khôi, Giang Cần bảo Đổng Văn Hào đưa cho mỗi nữ thần ký một bản hợp đồng, cũng xem như bổ sung tính hợp pháp cho hoạt động trên trang web.
Mặc dù hiện tại là năm 2008, nhưng phụ nữ vẫn như vậy thích được khen được và có tâm thế muốn so sánh sắc đẹp của mình với người khác, dẫu sao đây coi như là truyền thống văn hóa xuất sắc lưu truyền từ thời xa xưa đến thời nay.
Có người vì mình rất xinh đẹp mà tới phỏng vấn mình, còn muốn lấy tên của mình làm bao bì trà sữa, đây là chuyện đáng để bọn họ tự hào, thế là vui vẻ đồng ý ngay.
Nhưng mà sau khi những mẩu truyện tuyên truyền được đăng lên diễn đàn, phiền phức lúc này mới từ từ tìm đến.
Ba giờ rưỡi, một đám nam sinh khoa Văn từ khuôn viên phía đông ùn ùn kéo đến căn cứ khởi nghiệp trường chính như đi giết người, khuôn mặt tràn đầy sự tức giận, trong ánh mắt lửa giận không ngừng bốc lên.
Những người này có cao có thấp, có béo có gầy, có tóc dài lại có tóc ngắn, có thể nói là hình dạng mỗi người một khác, nhưng bọn họ lại có chung một nữ thần, đó chính là Liễu Y Y khoa Văn.
Liễu Y Y ở khoa Văn được rất nhiều người ủng hộ, đồng thời cũng là một ứng cử viên hot cho cuộc thi hoa khôi vườn trường lần này.
Khi Đổng Văn Hào cùng với Lộ Phi Vũ đi phỏng vấn cô, cô rất vui, bởi vì con gái đều yêu thích cái đẹp, những càng yêu thích người ta khen mình xinh đẹp hơn.
Cho nên, sau khi được phỏng vấn cô cứ mong chờ mãi mẩu chuyện của mình được đưa lên, muốn xem thử hình tượng mình trong mắt của người khác là như thế nào.
Nhưng sau khi mẩu chuyện được đưa lên, cả người cô như mất hồn.
Vì sao những người trước đó được hình dung bằng những từ như khuynh quốc khuynh thành, dung nhan tuyệt mỹ, xinh đẹp duyên dáng, quốc sắc thiên hương, mà đến mình lại trở thành thanh tú?
Cô rất tức giận, trực tiếp quậy một trận trong nhóm của mình ở diễn đàn, đại khái muốn nói người viết truyện cho mình là kẻ mù, cố ý mỉa mai châm biếm cô, tủi thân đến muốn khóc.
Muốn khóc?
Fan của Liễu Y Y chẳng nhẽ cứ để thế được sao? Thế là lập tức huy động nhân lực đến đòi lý lẽ.
Dựa vào gì mà những nữ thần khoa khác đều được khen xinh đẹp như hoa, đến nữ thần nhà mình chỉ có hai chữ “Thanh tú”? Này là xem thường ai hả?
Đương nhiên rồi, tìm vị trí tổng bộ của diễn đàn cũng không khó.
Bởi vì trên đầu trang chủ của trang web, có viết muốn hợp tác kinh doanh mời đến phòng 208 căn cứ khởi nghiệp.
- Ở chỗ các người ai là người phụ trách?
Nam sinh khoa Văn đến phòng 208, đầy đủ hai mươi người, đây đều là những fan cứng của Liễu Y Y, có thể nói là loại muốn đụng là chạm.
- Là tôi.
Đổng Văn Hào nhìn xung quanh một vòng, phát hiện Giang Cần không ở đây, vì vậy chủ động đứng dậy.
Hết cách rồi, ngoài Giang Cần ra, ở văn phòng này chỉ có y và Tô Nại là lớn nhất, thấy nhiều người như vậy, không thể để con gái như cô đứng lên được.
Hơn y phát hiện hình như có mấy gương mặt quen quen, chắc là bên khoa Văn học.
- Tôi hỏi cậu, tiểu sử nhân vật của Liễu Y Y là ai viết?
Lộ Phi Vũ nuốt nước bọt:
- Là tôi viết...
Nam sinh cầm đầu lập tức đen mặt:
- Mắt cậu bị mù sao? Liễu nữ thần xinh đẹp như thế kia, cậu lại nói người ta “thanh tú”? Dây có khác gì với mắng người ta?
- Tôi chỉ đưa ra đánh giá khách quan thôi.
- Khách quan? Ồ, cậu gặp được người xinh đẹp thế nào mà dám nói tướng mạo Liễu Y Y thanh tú? Mẹ nó ánh mắt của cậu cao phết đấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận