Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 198: Thật giả (1)

Địa điểm của quán trà sữa là chuyện nhỏ, vốn không cần ông chủ như hắn ra tay. Nhưng bởi vì vị trí liên quan đến hiệu quả quảng cáo trên diễn đàn, cũng liên quan đến khả năng kiếm tiền ở hậu kỳ, cho nên Giang Cần cảm thấy mình cần phải quan tâm nhiều một chút. Miễn cho hiệu quả không tốt, dẫn tới hậu kỳ quảng bá ngược lại làm nhiều công nhỏ.
Quán trà sữa này tên là Gặp Gỡ, trà sữa chủ yếu là hương vị khoai tây, chủ cửa hàng là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, tên là Cao Đại Vĩ, là loại người khó chơi, lải nhải cả nửa ngày trời, chỉ cắn chặt một mức giá.
Hai người nói chuyện qua lại, giá cả thủy chung không đàm phán được.
Giang Cần cảm thấy muốn công giá thì phải công tâm trước, vì thế bắt đầu khách sáo, hỏi y tại sao phải chuyển nhượng.
- Ly hôn, không muốn làm nữa, sau khi bán lại lấy tiền đi du lịch.
Giang Cần sợ nhất là loại người này, có rất nhiều thời gian, không sợ trò chơi kiên trì với hắn, hơn nữa tính cách còn rất bướng bỉnh, nói cái gì cũng không nghe.
Nhưng quán trà sữa lại là điểm dừng chân hàng đầu trong việc quảng bá của diễn đàn, dưới tình huống như vậy, Giang Cần xuất phát từ bất lợi, đôi khi phải nhượng bộ, nhưng ông chủ quán trà sữa thật sự quá cẩu thả, một xu cũng không muốn giảm.
Giang Cần quay đầu nhìn Phùng Nam Thư vẫn luôn đi theo bên cạnh:
- Cảm thấy nhàm chán thì quay lại xe đi.
- Mình thích nghe. - Phùng Nam Thư nghiêm túc.
- Vừa nãy cậu còn sắp ngủ thiếp đi, còn bảo thích nghe, đi đi, sẽ xong việc nhanh thôi.
- Ồ.
Phùng Nam Thư nghe vậy liền gật đầu, đi cộc cộc trở lại xe.
Kỳ thật Quách Tử Hàng cũng cảm thấy rất nhàm chán, nhất là loại cò kè mặc cả này, thật sự là không có gì dễ nghe, nghe hai ba lượt liền cảm thấy buồn ngủ.
À nhỉ? Nếu đã đến đây rồi, hay là dứt khoát gặp Thôi học tỷ luôn?
Quách Tử Hàng suy nghĩ một chút, cảm thấy không có vấn đề gì, vì thế liền lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho Thôi Nhã Đình.
Thôi Nhã Đình vốn đang ngủ nướng ở ký túc xá. Dù sao cũng là cuối tuần, đâu ai lại muốn dậy sớm, cho nên nhận được điện thoại của Quách Tử Hàng liền tức giận. Nhưng Quách Tử Hàng không biết cái gì là tinh ý, nói thẳng có Giang Cần tới, trực tiếp làm cho Thôi Nhã Đình bớt giận hơn phân nửa.
Sau đó cô xuống giường rửa mặt, thuận tiện đánh thức khuê mật Quách Dung Dung của mình.
- Dung Dung, mau rời giường, lát nữa mình giới thiệu cho cậu một phú nhị đại lái Audi, cậu phải nắm chắc cơ hội. - Thôi Nhã Đình vừa rửa mặt vừa nói rõ ngọn ngành với cô.
Quách Dung Dung rời giường xoa xoa mắt, vẻ mặt không tin:
- Nếu thật sự là phú nhị đại thì cậu đã xuất quân từ lâu rồi, còn chừa giặc lại cho mình lấy công huân sao.
- Mình cũng muốn, nhưng người ta đã có bạn gái, mình không giỏi đào chân tường, nhưng cậu giỏi nha.
- Cút, có ai nói bạn thân như vậy không? Mình đào góc tường của người khác từ khi nào vậy?
Thôi Nhã Đình nhìn bạn thân của mình:
- Thế, cậu có muốn thử không?
Quách Dung Dung bò xuống giường:
- Mình đi, nhưng không phải là vì đào chân tường, chỉ đơn giản là muốn làm quen một phú nhị đại thôi.
- Cậu nghĩ mình sẽ tin sao? - Thôi Nhã Đình cười lạnh một tiếng.
- Ai, cậu nói thật cho mình biết đi, tình huống của cậu ta thế nào, bạn gái lại là sao?
- Sinh viên năm nhất Đại học Lâm Xuyên, lái Audi, vóc dáng cao 1 mét 8, rất đẹp trai, nói chuyện cũng rất hài hước.
Quách Dung Dung trực tiếp không tin:
- Đây là nam thần phải không? Bạn gái cậu ta chắc phải đẹp biết bao, mình không thể cướp được.
- Đừng nói nữa, bạn gái cậu ta không đẹp chút nào, vóc dáng tương đối thấp, làn da hơi ngăm, mặc đồ toàn là hàng nhái. Mình còn đặc biệt quan sát qua tay cô ta, có vết chai, chắc chắn là hoàn cảnh gia đình không tốt.
- Không thể nào? Nam thần và cô bé lọ lem? Cổ tích gì vậy nha. - Quách Dung Dung hoàn toàn không hiểu.
Lúc này Thôi Nhã Đình đã rửa mặt xong và bắt đầu trang điểm, cô thuận miệng trả lời:
- Cậu đừng không tin nữa, dù sao cũng là sinh viên năm nhất, mối tình đầu cấp ba bị cô bé lọ lem theo đuổi thành công cũng không phải là không có khả năng.
- Nói vậy cũng đúng.
- Cậu còn không trang điểm, người ta đã tới rồi đó!
Quách Dung Dung chậm rãi ngồi xuống:
- Không sao, trong nháy mắt lên sân khấu sẽ lập tức thắp sáng ánh mắt của cậu ta, làm cho cậu ta muốn đi cũng khó!
Mười phút sau, hai chị em ăn mặc xinh đẹp đã xuất hiện ở dưới lầu.
Lúc này Giang Cần đã không còn nhiều kiên nhẫn, xin số điện thoại của ông chủ, dự định ném cho Ngụy Lan Lan nói chuyện. Thật sự không phải hắn không được, thật sự là chủ tiệm này tuyệt không sốt ruột chuyển tay, tới lui qua lại, có hiệu quả hay không trong lòng hắn cũng đã sớm hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận