Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 696: Vừa đẹp trai vừa tinh tường (1)

Giang Cần nhấp một ngụm rượu:
- Lão Hà, tôi hiểu anh. Điều anh không sợ nhất lại là nguy hiểm, nếu không anh sẽ không thẳng tay từ bỏ việc bán hàng thuần túy của Vạn Chúng - việc khiến Vạn Chúng kiếm ra được nhiều tiền nhất, để mà bước vào con đường cải cách trung tâm thương mại này.
Hà Ích Quân quay lại nhìn Giang Cần:
- Cậu cổ vũ tôi nhiệt liệt như vậy, có phải muốn thắng gì từ tôi phải không?
- Tôi thắng cái khỉ gì hả, bây giờ ngoài anh ra thì tôi là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Vạn Chúng, tôi đang thật tâm thật sức muốn nghĩ cho Vạn Chúng kia mà.
- Tôi suýt thì quên cậu cũng là cổ đông của bên tôi đấy.
Giang Cần rót cho Hà Ích Quân một ly rượu:
- Hà tổng, anh rất có năng lực. Còn cổ đông của anh thì vừa đẹp trai lại vừa nhìn xa trông rộng, chúng ta cùng hợp tác với nhau, chỉ cần làm việc theo đúng quy củ, không dây vào kiến lửa thì anh còn sợ cái gì?
Hà Ích Quân nâng ly lên nhấp một ngụm rượu:
- Thực ra cậu nói cũng có lý, mấy ngày trước khi tiệc rượu kết thúc, cũng có mấy ông chủ quặng khoáng sản tới nói chuyện với tôi, nói rằng muốn đầu tư vào Vạn Chúng.
- Thì đó, đối với những ông chủ quặng khoáng sản đã quen việc đâm đầu vào kiếm tiền mà nói thì tiền từ mạng xã hội cũng bèo bọt lắm, kiếm chút tiền ấy như hạt cát trong sa mạc vậy, không đủ để họ run rẩy đâu, còn những của cải hữu hình như việc xây trung tâm thương mại mới đáng để họ quan tâm.
Hà Ích Quân lặng lẽ gật đầu, sau đó giơ ly rượu lên vân vê hai cái, dần dần rơi vào trầm ngâm.
Hồi lâu sau, Lưu Gia Minh mới từ từ tỉnh rượu, màu đỏ trên mặt cũng nhạt đi bớt, lúc này y mới ngồi hẳn hoi trên ghế, ngại ngùng gãi đầu gãi tai.
- Xin lỗi Giang tổng nhé, tôi thực sự không giỏi uống rượu, lúc nãy mất mặt quá đi mất, đến cả câu cảm ơn cũng không nói ra được. Thôi thế này nhé, để tôi lại tự phạt ba ly nữa.
Giang Cần ngớ cả người, tự ngẫm Lưu Gia Minh rõ là một kẻ dễ say, cứ uống ba ly rồi nghỉ, uống ba ly rồi nghỉ thế này thì tý nữa Giang Cần hắn trả tiền hay là lão Hà trả tiền đây?
- Lưu tổng cứ từ từ đã, chuyện uống rượu bia thì không việc gì phải vội cả, chúng ta cứ nói chuyện chính trước đi.
- À ừ đúng đúng, chuyện chính quan trọng hơn, chuyện chính quan trọng hơn.
Lưu Gia Minh lấy từ trong túi ra một cái thẻ, để lên bàn rồi đẩy qua:
- Giang tổng, đây là tiền lập kế hoạch của tôi gửi cho cậu.
Giang Cần khoát tay từ chối chiếc thẻ đối phương đưa cho mình:
- Lưu tổng à, vừa mở miệng đã nói chuyện tiền nong thì tầm thường quá.
“?”
Hà Ích Quân nhìn hắn một cái, tự nhủ lúc trước Giang Cần có nói vậy đâu. Nhớ khi ấy lúc đang sửa đổi Vạn Chúng, chỉ sơ hở một cái là suýt chút nữa Vạn Chúng đã thuộc về tay hắn, sao bây giờ hắn lại ra vẻ thanh cao vậy chứ.
Lưu Gia Minh cũng khó hiểu nói:
- Giang tổng, cậu không cần tiền thì cần gì? Tôi… tôi không phải Đới Văn Lệ.
Đới Văn Lệ là một bà chủ có lòng mang thiên hạ, trước kia đã từng uốn éo cọ xát bên cạnh Giang Cần ở buổi tiệc rượu, khiến người ta miệng lưỡi khô khốc.
- Giải thích, tác giả chơi chữ ở cụm lòng mang thiên hạ, vừa có ý chỉ người có tấm lòng bao la, vừa chỉ những người ngực to. Hết giải thích.
Lưu Gia Minh thấy Giang Cần không muốn lấy tiền của mình, vậy thì chắc chắn là ủ mưu khác rồi, nhưng y là nam cơ mà.
- Chuyện là thế này, kế hoạch mở rộng Zhihu giai đoạn 1 đã hoàn thành rồi, bây giờ chúng tôi phải chuẩn bị marketing bước đầu cho các nhãn hiệu của Lâm Xuyên. Lưu tổng hãy xem thử các dịch vụ marketing của chúng tôi đi, nếu thấy ổn thì ta có thể hợp tác sâu hơn nữa.
Giang Cần lấy ra một bản kế hoạch từ trong túi ra và đẩy qua, đúng như kế hoạch nửa năm trước, Zhihu vẫn phải dùng dịch vụ quảng cáo, tuyên truyền để thu hút các doanh nghiệp.
Nhưng lần này sẽ thu hút các doanh nghiệp tư nhân, biến chúng thành một nhãn hiệu lớn.
Hiện tại Zhihu đã chiếm lĩnh 6 địa khu có kinh tế phát triển ở khu đô thị đại học, và lượng truy cập video cũng khiến Zhihu được phổ biến ra xa hơn, dịch vụ này ít nhất cũng có thể khiến sinh viên đại học làm quen với nhãn hiệu này trước, tạo nền móng và bước đệm cho kế hoạch mở rộng tiếp theo.
Để bạn theo chân tôi đi chiếm lĩnh thị trường các khu đô thị đại học trên cả nước, liệu bạn có đồng ý không?
Tất nhiên rồi, điều hấp dẫn ở đây không chỉ là tốc độ phổ biến của Zhihu mà là trong đó có nhắc đến chi tiết chỉ dẫn lập kế hoạch và marketing.
Trong buổi tiệc rượu Lâm Xuyên, Giang Cần chỉ nói một câu đã khiến Lưu Gia Minh bừng tỉnh, cùng với đó cũng thể hiện được tư duy cơ bản về marketing trên internet và logic marketing tài ba của hắn với các doanh nghiệp của Lâm Xuyên. Dịch vụ này và các dịch vụ kèm theo đều vô cùng thu hút các nhãn hiệu muốn vươn ra ngoài Lâm Xuyên.
Lưu Gia Minh không cần suy nghĩ quá lâu đã nhìn ra được các mặt lợi hại ở trong đó, vậy nên y quyết định sẽ tham gia vào kế hoạch này và chọn cấp thứ 4 trong số 5 cấp marketing, dịch vụ marketing quảng bá có trị giá 3 triệu tệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận