Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 432: Phú nhị đại thật lợi hại ! (1)

- Hôm nay Giang ca lại trốn học hả?
Lúc bấy giờ Tào Quảng Vũ mới lấy lại tinh thần, y nhìn thoáng qua Chu Siêu:
- Cái gì mà trốn học, thằng này còn không đi học ấy chứ trốn cái gì.
Chu Siêu vỗ vỗ bụng:
- Gần đây toàn được ăn chùa thôi, tôi sắp béo thành con lợn quay rồi.
Nhâm Tự Cường nghe vậy cũng ngẩng đầu lên:
- Có phải cậu cũng thấy ăn chùa thế này mãi nó bị ngượng không?
- Không, tôi hy vọng được ăn chùa suốt đời.
Một tiếng sau, Giang Cần đã có mặt ở Đại học Bách khoa, hắn đỗ xe xong liền đi vào Hỉ Điềm.
Cửa hàng ở Đại học Bách khoa và Đại học Sư phạm đều đang trong trạng thái sử dụng chứ không phải rỗng tuếch từ ban đầu, cho nên không cần phải mất quá nhiều công sức để trang trí làm gì, chỉ cần chỉnh sửa đơn giản lại là được.
Ví dụ như giấy dán tường, tranh ảnh, quầy bar, đổi bàn dài thành bàn vuông, chọn mua thiết bị.
Sau một loạt điều chỉnh thì hai tiệm Hỉ Điềm đã chính thức bắt đầu buôn bán kể từ ngày hôm nay.
Cửa hàng bên Đại học Sư phạm giao cho Hồ Hinh toàn quyền phụ trách, Phòng Tiểu Tuyền thì được phân tới cửa hàng bên Đại học Bách khoa để vừa làm quản lý vừa làm người hướng dẫn.
Vì chiến dịch quảng bá chưa bắt đầu nên hai bên Hỉ Điềm chưa đắt khách lắm.
Giang Cần ngậm ống hút đứng ở cửa nhìn sinh viên đi đi lại lại mãi, trên mặt cũng không có cảm xúc gì nhiều.
Nghe nói tỉ lệ nam nữ của Đại học Bách khoa là 7 phần 3, nam nhiều hơn nữ hai phẩy mấy lần, với tình hình như vậy thì quá trình Hỉ Điềm tìm kiếm thị trường ở trường này sẽ gian khó và lâu hơn những trường khác rất nhiều.
Với khu vực có hoàn cảnh bất đồng thế này, Giang Cần cảm thấy cần phải áp dụng vài sách lược khác với giai đoạn trước.
Nhưng lúc này, bỗng từ phía xa có người hô lên “nam thần”, Giang Cần nhìn qua thì đã thấy Vu Toa Toa đang cầm đầu mười mấy cô gái hùng hổ đi về phía hắn.
- Sao lại có nhiều người tới cùng một lúc thế?
- Ừ, nhận được tin của cậu là tôi tới ngay đây, mấy chị em trong lớp cũng bị tôi kéo theo luôn. - Vu Toa Toa nở một nụ cười xán lạn.
Giang Cần không nhịn được mà ho khan một tiếng:
- Thật ra, ý tôi là thi thoảng cậu tìm vài người tới đây ngồi, để cho người ta nhìn vào quán của tôi thấy đông đúc náo nhiệt một xíu, chứ có bảo cậu kéo người ta tới đây ngay tắp lự như này đâu.
- Được mà, sau này ngày nào tôi cũng sẽ đưa bọn họ tới đây một chuyến.
Nghe vậy, tuy ngoài mặt Giang Cần vẫn bình tĩnh nhưng bên trong thì thấy hơi ngộp rồi đó.
Đúng là hắn gọi Vu Toa Toa tới, nhưng vì hắn biết người bạn học cũ này là khủng bố trong việc kết bạn, kiểu đi một ngày đường nhặt một sàng bạn ấy.
Nhưng ý hắn là chỉ muốn nhờ Vu Toa Toa giúp tuyên truyền cửa hàng mới bằng cách thỉnh thoảng đưa bạn bè tới đây ngồi một lúc thôi.
Kiểu như vài tiệm trà sữa mới mở thường tiêu tiền cho người đi xếp hàng mua trà sữa nhà mình ấy, chủ yếu là cái không khí marketing thôi.
Song, hắn lại không ngờ Vu Toa Toa lại có nhiều bạn bè đến vậy, những bạn bè đó còn đều tích cực nữa chứ, chưa tới ba phút mà đã kéo nhau ùn ùn tới rồi, để hắn đếm lại cẩn thận xem nào, ừ, mười sáu người.
Giờ chẳng nhẽ mời mỗi người một ly trà sữa?
Được a, mới khai trương ngày đầu tiên mà đã mất tiền rồi, nghe hợp lý sao?
- Mọi người ngồi đi.
Giang Cần tiếp đón, để bọn họ ngồi vào khu nghỉ ngơi có bàn vuông nhỏ gần cửa, tiếp đó đi vào gọi Phòng Tiểu Tuyền:
- Tiểu Tuyền, làm mười sáu ly trà sữa khoai môn best seller của tiệm ta cho họ nếm thử.
- Ok ông chủ.
Phòng Tiểu Tuyền nhanh nhẹn làm việc.
Những cô gái ở bên ngoài hoàn toàn không biết bản thân tới đây làm gì, chỉ là nghe nói nam thần của Vu Toa Toa tới nên mới vội vàng chạy tới hóng hớt thôi, cơ mà sau khi nhìn thấy Giang Cần thì tiếng thảo luận bắt đầu nhiều lên.
- Đây là nam thần thời cấp ba của Toa Toa á hả? Đúng là trông cũng khá đẹp trai, nhưng mà chỉ đẹp thế thôi thì trường mình cũng có thiếu đâu, đúng không?
- Ừ công nhận, không đẹp bằng tưởng tượng của mình.
- Sao Toa Toa lại thế này? Lúc ở trong ký túc xá, nghe miêu tả mình còn cảm thấy cậu ta phát lên luôn ấy, giờ thấy rồi thì làm gì có, cũng bình thường mà.
- Không rõ lắm, có thể là thành tích học tập tốt chăng, nghe nói là sinh viên Lâm Đại đó.
- Thành tích tốt là có thể làm nam thần được hả? Thế thì cũng quá qua loa rồi đó.
Đại học Bách khoa có rất nhiều nam nên mắt thẩm mỹ của nữ sinh trường này đều rất cao.
Hơn nữa, bọn họ vẫn là những sinh viên ngây thơ hay nói thô ra là ngu xuẩn, nên định nghĩa nam thần với bọn họ thường là dừng ở vẻ ngoài, vì thế bọn họ lại càng cảm thấy Giang Cần có tiếng mà không có miếng.
Đặc biệt là bạn cùng phòng của Vu Toa Toa gồm Thang Lệ, Cố Điềm Điềm, Trần Văn Phương, ba người này là ba người quen thuộc với Vu Toa Toa nhất, bình thường cũng gặp được đủ loại trai đẹp xung quanh Vu Toa Toa, cho nên bọn họ càng không hiểu vì sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận