Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 682: Giang Cần? Không thể trêu vào (1)

Là một tiểu cán bộ trong hội sinh viên, lại có tính cách kiêu ngạo khiến người ta chán ghét, thích bày ra dáng vẻ học trưởng cao ngạo, thậm chí còn không thèm đưa mắt nhìn người, không có lấy một chút mị lực nào.
Vị Giang học trưởng này nhất định cho rằng mình ất phong lưu, nhưng đứng ở góc độ con gái mà nhìn, Tề Kỳ cảm thấy hắn quá xốc nổi và ngấy.
Nhìn hắn cưỡi chiếc xe điện màu hồng lắc lư, hai chân không duỗi thẳng được, trông như người lớn mặc quần áo trẻ con, hình tượng thật sự bẩn mắt.
Nghĩ tới đây, Tề Kỳ không còn chút hứng thú nào đối với vị học trưởng này.
Những người anh trai nuôi trước đây của cô, trên người đều phải có một vài ưu điểm. Hoặc là đẹp trai, hoặc là nhân phẩm tốt, còn có người có tài năng, biết chơi nhạc cụ, học bá, không có ai giống như vị Giang học trưởng này, bình thường ở mọi mặt.
Người như vậy đừng nói là toàn bộ đại học Lâm Xuyên, dù có tùy tiện đi tới các học viện khác cũng có thể vớ được năm sáu người.
Đúng lúc này, Quan Văn Tư đứng bên cạnh bỗng kéo áo cô:
- Tề Kỳ, Tiền học trưởng nói muốn đưa chúng ta đi dạo hồ Vọng Nguyệt, cậu có muốn đi không?
- Muộn quá rồi, tớ phải về ký túc xá tẩy trang, ngày mai còn phải huấn luyện quân sự nữa.
Tề Kỳ mỉm cười xua tay cự tuyệt Tiền học trưởng, sau đó rời khỏi siêu thị học viện.
Với kinh nghiệm của cô, nếu cô muốn quen người con trai nào thì chỉ cần chủ động một lần là đủ rồi. Chỉ cần ban đầu chủ động một lần, thì về sau chàng trai đó sẽ thường xuyên chủ động tìm cô.
Nhưng lúc này, tuyệt đối không thể để người ta hẹn đi chơi dễ dàng, cũng không thể trả lời lại toàn bộ tin nhắn. Chỉ có như vậy thì mới có thể duy trì được cảm giác nữ thần.
Sáng sớm hôm sau, thời tiết quang đãng, bầu trời xanh cao.
Huấn luyện quân sự còn đang tiếp tục, đứng phơi dưới nắng mặt trời khiến người ta có chút xoay xẩm. Đàm Thế Bằng trong hội sinh viên đưa các thành viên trong đoàn chủ tịch tới sân thể dục kiểm tra tình hình huấn luyện.
Năm nay Trang Tư Ngọc đã năm tư. Sau cuộc tuyển cử nhiệm kỳ mới, chức vụ chủ tịch hội sinh viên trường được giao cho Đàm Thế Bằng. Theo lời của Bằng ca, chính là thời đại của ta cuối cùng đã tới.
Đúng lúc huấn luyện quân sự, Bằng ca định xuất hiện đặc biệt nhằm tạo sự nổi bật trước mặt các tân sinh viên. Trước tiên y bắt một vài sinh viên đeo hoa tai lại, ra mặt răn dạy vài câu trông vô cùng uy phong,
Tính cách của Đàm Thế Bằng chính là như vậy, khá thích bày ra các ưu điểm và sự nổi bật của mình. Trước kia mỗi lần hoạt động đều do Trang Tư Ngọc lãnh đạo, y không tiện thể hiện, bây giờ cuối cùng cũng đã có cơ hội.
Sinh viên năm nhất mới tới hoàn cảnh xa lạ, không hiểu gì, rất dễ bị dọa, không hề dám phản kháng. Ngược lại còn tỏ ra kính sợ và sùng bái y, quả thực vô cùng thích thú.
Sau mười phút, đội của Đàm Thế Bằng đi tới trước đội hình của Học viện Tài chính, vừa lúc là thời gian nghỉ ngơi.
Tề Kỳ vẫy vẫy tay. Chàng trai họ Tiền trong đoàn chủ tịch thấy vậy thì mắt sáng rực, nói với Đàm Thế Bằng hai tiếng sau đó toàn bộ đoàn chủ tịch lập tức đi về phía cô.
- Bằng ca, đây là học muội tôi vừa quen tên là Tề Kỳ, muốn gia nhập hội sinh viên trường chúng ta.
Đàm Thế Bằng chắp tay sau lưng gật đầu:
- Nếu lão Tiền đã đề cử thì năng lực nhất định không có vấn đề gì, lát phỏng vấn chút rồi trực thu nạp vào đi.
Thấy cảnh này, các tân sinh viên xung quanh đều lộ ra biểu cảm hâm mộ.
Tề Kỳ cũng có chút đắc ý, không ngờ một học trưởng tối hôm qua mới làm quen hôm nay lại có thể sắp xếp cô vào trong hội sinh viên, còn đặc biệt chiếu cố trước mặt nhiều người như vậy, ai mà không kiêu ngạo cho được.
Nhưng đúng lúc này, có một đám người vừa chạy vừa hô trên sân thể dục. Có người còn cầm máy quay phim, có người mặc đồng phục huấn luyện, còn có người cầm kiếm gỗ đào.
Nhóm người này dĩ nhiên là đoàn làm phim 208 tới sân thể dục quay video “Cầu mưa trong buổi huấn luyện quân sự”. Diễn viên mặc quân phục là do bọn họ bỏ tiền ra thuê từ Câu lạc bộ Kịch, nghe nói đi khắp Lâm Đại cũng không tìm ra được người thứ hai diễn xuất xuất sắc như vậy.
Quả nhiên, khi hô thiên linh linh, địa linh linh, nữ diễn viên Câu lạc bộ Kịch thật sự như bị ám. Còn câu "phong lai vũ lai" kia, khí thế còn mạnh mẽ hơn cả "Đại uy thiên long" trong phim "Thanh xà", khiến cả sân vận động đều ngây người.
Đây là đại học đứng đắn mà? Sao lại có người làm ra chuyện mê tín dị đoan này trước mặt mọi người, sao lại có thể chứ?
Các tân sinh viên nín thở, đổ dồn toàn bộ ánh mắt lên người chủ tịch Đàm.
- Đây là người từ bệnh viện tâm thần nào, dám làm chuyện quỷ thần này trước mặt mọi người. Đào Vũ, cậu đi kêu bọn họ dừng lại cho tôi. Lát nữa tới văn phòng của hội sinh viên giải thích rõ ràng cho tôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận