Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 641: Câu chuyện của chúng ta (1)

Nếu Zhihu chỉ sản xuất những nội dung liên quan tới môi trường đại học một cách phiến diện thì những sinh viên muốn tìm hiểu về xã hội chỉ có thể vào các trang web khác. Và điều này sẽ tiềm ẩn nguy cơ mất người dùng rất cao.
Tuy vậy danh sách hot search này vẫn đang ở phiên bản beta, nội dung trong danh sách không phải là tin tức xã hội mà là thứ hạng các bài viết đang hot trong diễn đàn.
Sở dĩ Giang cần đột nhiên chú ý đến tính năng chưa vượt qua kiểm tra cuối này là vì hắn đã nhìn thấy một bài đăng được xếp hạng 1.
“Tác phẩm mới "Nhân danh bạn bè để yêu em" gồm 5 chương có sẵn, chuyển thể từ câu chuyện có thật, tác giả: Tuệ Tuệ Tử mê hít đường”.
“Mục lục”.
“Chương 1: Muốn có một người bạn tốt”.
“Chương 2: Cậu ấy đá tôi một cái”.
“Chương 3: Muốn đi chơi cùng cậu ấy”.
“Chương 4: Mình hoàn toàn không biết cô đơn là gì”.
“Chương 5: Có chút cô đơn khi không có bạn tốt ở đây”.
Giang Cần ngây người, thầm nghĩ đây là cái quái gì vậy, sao có mỗi cái tiêu đề thôi mà cảm giác thay thế lại mạnh mẽ như vậy chứ?
Mở đầu câu truyện là một màn độc thoại nội tâm của một thiên kim tiểu thư, nội dung là bản thân cô bị mắc chứng sợ xã hội nhưng lại có khát khao mong muốn mãnh liệt đối với tình bạn.
Bản thân tuổi thanh xuân là một giai đoạn vô cùng cởi mở, phóng khoáng, mà tình bạn lại quý giá tựa như đá quý lấp lánh. Không một cô gái nào không thích đá quý, cũng giống như chẳng có ai hy vọng bản thân sẽ luôn sống trong một thế giới cô độc.
Nhưng đối với một chuyện hoàn toàn xa lạ, thậm chí là có đôi chút đáng sợ thì rất ít người có thể thành công thực hiện bước đầu tiên của chúng.
Cô gái không dám chủ động vẫn luôn lặng lẽ kỳ vọng, mong rằng một ngày nào đó có một người bạn tốt bụng sẽ từ trên trời giáng xuống, một người sẽ đối xử tốt với cô, yêu mến cô.
Mùa hè năm ấy ve kêu không dứt, bởi vì kỳ thi đại học đã kết thúc nên cô gái lạnh lùng nhút nhát lại xinh đẹp như tiên trên trời ấy đành phải vĩnh viễn rời khỏi mái trường cấp 3. Cô phải trải qua một cuộc sống càng thêm cô độc và đơn điệu, ngày ngày đi dạo ở thư viện để cảm nhận cuộc sống liều lĩnh của người khác.
Cô rất ngưỡng mộ Peggy Sue trong bộ truyện “Thiếu nữ mắt quỷ” khi có những chú chó xanh trung thành làm bạn, có những người bạn có thể biến thành cát ở bên, và cô bé cũng có lòng can đảm để ngao du khắp các thiên hà trong vũ trụ.
Nhưng cô không cần nhiều người như vậy, cô chỉ cần một người bạn tốt dẫn cô tới khu trung tâm thương mại mà các bạn cùng lớp đều đã tới, để cô được phiêu du đó đây một lần là đã mãn nguyện lắm rồi.
Ước nguyện này cứ kéo dài mãi cho tới một buổi trưa nắng nóng chói chang nọ, khi đó cô đang xem tập 3 của “Thiếu nữ mắt quỷ”. Đột nhiên cô có cảm giác bị người khác nhìn chăm chú, vì vậy cô khó hiểu quay đầu, không ngờ lại ăn ý chạm mắt với một nam sinh có một vẻ ngoài khá tầm thường.
“Là sinh viên lớp bên cạnh, cũng hơi hoảng sợ, thôi giả bộ không thấy đi.”
Cô gái nọ thầm nghĩ rồi lặng lẽ giơ sách lên che mặt mình lại, cho rằng thế này là đã xong chuyện, nhưng không ngờ nam sinh kia đột nhiên lại ngồi đối diện cô.
Xem xong chương một, Giang Cần lặng lẽ quay đầu nhìn về phía tiểu phú bà đang ngồi ăn kem ở phòng khách nhà mình.
Chốc lát sau Phùng Nam Thư tựa như đã phát hiện ra nên quay đầu lại nhìn hắn, suy nghĩ một chút sau đó xụ mặt:
- Mình ăn nốt cái cuối thôi được không?
- Đây là cái thứ mấy rồi?
- Cái thứ hai rồi, nhưng cái này ăn thay cho ngày mai, ngày mai mình sẽ không ăn nữa.
Giang Cần miễn cưỡng đồng ý cách ăn dư ra phần ngày mai của cô, quay đầu lại tiếp tục lăn con chuột tới chương hai.
Chương này hơi khác so với chương thứ nhất, bởi vì từ khúc này Tuệ Tuệ Tử mê hít đường bắt đầu tiết lộ tên của nam nữ chính, nữ chính có một cái tên rất sơ sài là Phùng Thiên Tiên, tên của nam chính lại càng khắm, được mang tên Giang Cầm.
Chữ 'Cầm' trong Giang Cầm này mang nghĩa cầm thú.
Mẹ bà nội nhà nó lên, lúc đặt tên chắc chắn có kéo cả ân oán tư thù vào, đúng không Tuệ Tuệ Tử mê hít đường?
Đã lấy câu chuyện của hắn lại còn hưởng tiền khuyến khích của hắn, không ngờ Cao Văn Tuệ cũng có chút bản lĩnh đấy, đệt mợ.
Hắn tay không chọc ổ kiến lửa đã là đỉnh chóp lắm rồi, cô lại còn lấy tay hắn để chọc ổ kiến lửa của chính hắn nữa chứ!
Mà cái này chưa phải quá đáng nhất, quá quắt nhất là nếu cô còn trộm câu chuyện của hắn để kiếm tiền từ hắn thì ít nhất cũng phải viết đúng sự thật, đây lại viết nhăng viết cuộc như thế.
Phùng Nam Thư là một cô gái xinh đẹp như tiên, còn hắn lại chỉ là nam sinh có dáng vẻ tầm thường. Mẹ bà nó chém gió kinh vãi !
Cải biên chứ không phải xuyên tạc, kịch nói chứ không phải nói láo!
Bạn cần đăng nhập để bình luận