Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 686: Buổi tiệc rượu đầu tiên của Hiệp hội thương mại Lâm Xuyên (3)

Hà Ích Quân hơi sững sờ, bỗng nhiên phát hiện xung quanh trở nên yên tĩnh, không nói toàn trường, nhưng trong phạm vi ba mét lấy bọn họ làm trung tâm đều là lặng ngắt như tờ.
Lão Hà quay đầu nhìn xung quanh một cái, phát hiện rất nhiều ông chủ bưng ly rượu đều không nói chuyện phiếm nữa, ngược lại càng ngày càng lại gần bên này, ánh mắt cũng tập trung vào Giang Cần, có cảm giác muốn nói lại thôi.
Nói thật, những thương hiệu bản địa sinh ra và lớn lên ở Lâm Xuyên này rất ít khi làm marketing, bằng không bọn họ cũng sẽ không gặp phải khốn cảnh thương hiệu không đi ra được.
Nhất là một số xí nghiệp sản xuất, có một số thậm chí còn không thành lập bộ phận marketing, cho dù có một bộ phận xí nghiệp thành lập bộ phận marketing, nhưng người thực sự biết làm kế hoạch marketing lại lác đác không có mấy.
Lấy một ví dụ đơn giản, giống như bộ phận tiếp thị của Vạn Chúng ở thời kỳ thuần tiêu thụ, tuy trong tên của bộ phận này mang hai chữ tiếp thị, nhưng nội dung nghiệp vụ lại làm các loại khuyến mãi vào ngày nghỉ, không dính dáng chút gì đến quảng bá chân chính.
Trước khi thời đại Internet đến, không ít ông chủ không coi trọng vai trò của marketing.
Ý tưởng kinh doanh của bọn họ là gì?
Là chỉ cần đồ của tôi tốt, lợi nhuận lớn, nắm đấm cứng rắn, lại bỏ tiền làm quảng cáo ti vi, tôi đây tất nhiên phát tài.
Mà sau khi thời đại Internet đến, rất nhiều ông chủ cũng bắt đầu ý thức được tầm quan trọng của marketing, nhất là hai lần marketing kiểu lượng kiếm trói buộc Vạn Chúng của Multi-group, trong một đêm làm sống lại Vạn Chúng, còn để cho Multi-group hoàn toàn lên sân khấu.
Đủ loại đủ kiểu, đều làm cho bọn họ thấy được tài phú kỳ ngộ vô hạn, cũng thấy được tầm quan trọng của việc biết làm marketing.
Nhưng nhìn thấy thì nhìn thấy, nhưng làm marketing như thế nào, bọn họ vẫn không có đầu mối.
Bởi vì bản thân bạn không chú trọng loại vật này, ngay cả đi đường cũng không học được thì sao bạn có thể tăng tốc trên đường đua đây?
Nhưng tối nay, sau khi cuộc đối thoại giữa Giang Cần và Lưu Giai Minh diễn ra, hơn nữa còn vạch ra một chiến lược marketing hoàn chỉnh cho các chủ doanh nghiệp Lâm Xuyên, tất cả mọi người đều biết, người bán trà lạnh này sắp phát tài rồi.
Cái gì gọi là tư duy marketing hoàn chỉnh?
Chính là hàng hóa của tôi rất có đặc điểm, hơn nữa công hiệu rất lớn, nhưng lại không phù hợp với thị trường chủ lưu hiện nay, dẫn đến tôi bán không chạy, vậy tôi liền mang theo đặc điểm của tôi đi dán vào một thứ rất có thị trường, để cho thị trường thông qua những thứ khác nhớ kỹ tôi.
Suy nghĩ này con mẹ nó quá hack, ngay cả những người chưa từng nghiên cứu về marketing, khi nghe đến "Ăn lẩu sợ nóng? Uống Gia Đa Cát" đều cảm thấy da đầu tê dại.
Nói thật, trước sau năm 2000, ngoại trừ một số khu vực bản địa, có ai nghe nói qua đồ uống trà lạnh có thành phần thuốc Đông y không?
Không.
Lĩnh vực này hoàn toàn trống, nhưng trống lại không hề có nghĩa là đây là một đại dương xanh, bởi vì sản phẩm này không phù hợp với thói quen tiêu dùng hiện tại của người tiêu dùng.
Nhưng khi Giang Cần hời hợt nói ra câu quảng cáo kia, bọn họ bỗng có cảm giác đường đua bị mở ra, trống rỗng biến thành biển xanh, giống như bánh răng vận mệnh bắt đầu chuyển động, hơn nữa đang không ngừng tăng tốc.
Chỉ cần Lưu Giai Minh kia không ngu xuẩn, thì tương lai Gia Đa Cát tất nhiên sẽ trở thành một thương hiệu quốc dân.
Sau khi tất cả mọi người cảm nhận được loại cảm giác tiền rơi vào đầu này, ai còn có thể bảo trì bình tĩnh? Vậy con mẹ nó chẳng phải là đang chống lại tiền hay sao?
- Giang tổng, còn nhớ tôi không? Tôi tên Vạn Quý, tôi mở cửa hàng tiện lợi, cũng là đối tác hợp tác chiến lược của chúng ta, cậu phải giúp tôi!
- Giang tổng, tôi là Lưu Hỉ Lượng, hai chúng ta là bạn cũ, lúc cậu mở hội thảo nghiên cứu còn lấy tôi ra ví dụ, cậu nên chiếu cố bạn cũ!
- Tôi tên Thạch Hưng Long, mở tiệm pizza, tối mai Giang tổng có rảnh không, tôi mời ngài một bữa cơm!
- Còn có tôi a Giang tổng, tôi tên Khang Quốc Hồng, tôi bán cũng là đồ uống vị trà, hơn nữa tôi là nhóm người đầu tiên gia nhập vào kế hoạch hợp tác chiến lược Zhihu!
- Giang tổng, tôi làm điều hòa, ngài có thể giúp tôi làm một kế hoạch hay không?
- Giang tổng, còn có tôi!
- Còn có tôi, Giang tổng!
Trong nháy mắt, trước mặt Giang Cần bắt đầu xuất hiện một hàng "rồng rắn lên mây". Các ông chủ nối đuôi nhau, có thể nói là tranh nhau tiến lên phía trước. Một bữa tiệc rượu vốn dĩ tốt đẹp, bỗng chốc trở nên đông đúc và vội vã như xếp hàng lấy số ở bệnh viện.
Có một số ông chủ chưa từng qua lại với Giang Cần, cũng không biết nên mở miệng như thế nào, vì thế nhao nhao quay đầu, tìm Hà Ích Quân hỗ trợ giới thiệu.
Lão Hà nhất thời có loại cảm giác của người bán vé, vì thế lập tức ưỡn ngực lên, bắt đầu tìm kiếm đôi bên cùng có lợi.
Sau một lúc lâu, tiệc rượu này hoàn toàn biến vị, Giang Cần bảo nhân viên phục vụ khách sạn kéo tới một tấm bảng đen, mở lớp tại hiện trường, trước mặt mọi người nói một chút ý tưởng marketing trên mạng và kết hợp lưu lượng của Zhihu để quảng bá, điên cuồng quyến rũ những ông chủ kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận