Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 749: Tào thiếu gia, cậu sắp có thêm chú kìa (1)

- Giang Cần, cháu là người ở đâu vậy?
- Dạ chú, cháu là người Tế Châu ạ.
- À Tế Châu à, thành phố tốt đấy, hồi trẻ lúc chú đi vận chuyển hàng hóa có đi ngang qua Tế Châu, người dân ở đó nhiệt tình lắm.
Bố Tào Quảng Vũ nói xong thì nhìn về phía Tôn Chí và Đặng Viện đứng sau Giang Cần:
- Hai bạn này cũng là bạn học của hai đứa à? Bạn học nam này… Trông trưởng thành ra phết đấy nhỉ.
Tôn Chí sờ sờ mặt mình:
- Chú ơi cháu là nghiên cứu sinh ạ.
- Tốt tốt tốt, đều là nhân tài học thức cao hết, chú thì không được như thế, chú mới chỉ tốt nghiệp cấp hai thôi, đừng ngây ra nữa mấy đứa, mau ngồi vào vị trí đi, cơm nước xong xuôi hết cả rồi đây.
Đêm nay người giúp việc nhà Tào Quảng Vũ nấu cho bọn họ một bàn cơm nhà vô cùng thịnh soạn, cơm nhà chuẩn 100% nhưng mùi vị thì không chê vào đâu được, hơn nữa còn nhiều nữa, đảm bảo có thể khiến bọn họ ăn no căng, tốt hơn mấy bữa tiệc thương nghiệp mấy ngày nay ở khách sạn Khải Tân nhiều.
Câu cửa miệng của mẹ Tào Quảng Vũ là ăn nhiều một chút, còn của bố Tào Quảng Vũ thì là dô nào Giang Cần, nhà có hai đứa con trai thì một đứa đi biệt tăm rồi, rất mộc mạc nhưng cũng tràn ngập ấm áp khiến cảm xúc nhớ nhà ít nhiều gì cũng bắt đầu lan tràn trong lòng Giang Cần.
Nhưng mà cứ uống uống một lúc là bố Tào Quảng Vũ lại bắt đầu nói chuyện làm ăn buôn bán với Giang Cần rồi.
Bố Tào Quảng Vũ không ngờ tới Giang Cần lại có cái nhìn đối với việc làm ăn thấu triệt hơn rất nhiều so với những gì độ tuổi của hắn có thể biết, cực kỳ nhiều lời nói hai người không cần phải nói quá rõ ràng song vẫn có thể hiểu trong lòng.
Ví dụ như quy tắc ngầm của một ngành sản xuất nào đó, hoặc ví dụ như một ít thủ đoạn làm việc, biện pháp quản lý đối với nhân viên có hiệu suất công việc cao, những thứ này Giang Cần đều có cách lý giải riêng khá là độc đáo.
Quan trọng nhất là Giang Cần có rất nhiều lý giải cho hướng phát triển ngành vận chuyển trong tương lai trùng hợp với một số vấn đề bố Tào Quảng Vũ đang suy nghĩ gần đây.
- Kiến thức đại học dạy cho sinh viên chuyên nghiệp thật đấy, thế mà sao Tiểu Vũ nhà chú lại chẳng hiểu gì nhỉ, ngày nào cũng nghịch máy tính mãi, có phải hôm nào nó cũng trốn học không cháu?
Tào Quảng Vũ đang gặm xương: ?
Ăn trưa xong Giang Cần định tạm biệt bố mẹ Tào Quảng Vũ để về khách sạn nghỉ ngơi chỉnh đốn, nhưng hình như bố Tào Quảng Vũ bắt đầu nghiền nói chuyện với hắn rồi, cứ lôi kéo mãi không cho hắn đi, ông muốn dắt bọn họ đi khắp Hàng Châu, vừa đi vừa nói chuyện.
Bố Tào Quảng Vũ có một chiếc Lincoln, một tài xế, chỉ cần một câu thôi là có thể kéo bọn họ đi ngay, đến cả lộ trình cũng đã sắp xếp xong xuôi hết rồi.
- Hồi trẻ chú toàn lái xe vận chuyển đường dài, tầm chín mấy mới thành lập được đoàn xe vận chuyển của riêng mình, sau đó từ từ từng bức thành lập công ty hậu cần hiện tại.
- Hồi đó không biết đã vật vã trên xe bao nhiêu ngày đêm thành ra giờ chú cứ nhìn thấy tay lái là thấy buồn nôn nên mới thuê tài xế đây.
- Nhưng mà chú quen lái xe lớn rồi nên lại không quen với không gian hẹp, thế nên lại đổi một cái xe dài hơn.
Giang Cần gật đầu, có thể tưởng tượng ra cảnh ngộ của bố Tào Quảng Vũ lúc đó.
Vì sau bài phát biểu thị sát miền Nam, rất nhiều người nhân cơ hội đó bắt đầu kinh doanh. Thị trường thời điểm đó bách phế đãi hưng, hễ làm gì cũng có thể kiếm được tiền. Nhưng có thể kinh doanh phát triển không ngừng đến bây giờ thì chứng tỏ bố Tào Quảng Vũ cũng là người có năng lực tốt lắm chứ không đùa.
- Giải thích, vào những năm 90, bài phát biểu của Đặng Tiểu Bình đã đưa công cuộc cải cách mở cửa của Trung Quốc dậy sóng lần thứ hai. Hết giải thích.
Cũng vì bố Tào Quảng Vũ khởi nghiệp bằng hai bàn tay trắng, từng nếm trải khó khăn cực khổ nên ông mới có kiểu giáo dục con cái khắc nghiệt đến vậy, không quá nuông chiều, ngược lại còn mang lại cảm giác đáng sợ như “hổ phụ”.
Nếu tiếp theo Vạn Chúng và Multi-group có thể mắc nối với nhau thì cũng có thể hợp tác với bố Tào Quảng Vũ.
Dạo một vòng quanh hồ Tây rồi dạo thêm một vòng quanh chùa Linh Ẩn nữa, đến lúc bọn họ về tới nhà họ Tào thì trời cũng tối đen như mực, mẹ Tào Quảng Vũ ở nhà còn chuẩn bị một bàn đồ ăn đầy đủ rượu thịt.
Giang Cần vẫn đang dở câu chuyện làm ăn với bố Tào Quảng Vũ, càng nói càng vui, cuối cùng đến cả Tôn Chí cũng không nhịn được mà bắt đầu tham gia vào nói cùng.
Hồi trẻ y là chuyên viên tư vấn thực phẩm chức năng, khí khái giang hồ trên người vừa hay trùng khớp với bố Tào Quảng Vũ, lời nói cũng uyển chuyển đúng chỗ khiến người nghe như đang tắm mình trong gió xuân.
Tiếc là Tào Quảng Vũ nghe chả hiểu gì cả, hơn nữa bố cứ lái qua chuyện y không học gì ở đại học mãi, khiến y có cảm giác bất lực không muốn giảo biện nữa.
Bố, bố nhận nhầm người rồi đúng không? Giang Cần mới là vua trốn học đấy, mẹ nó !
Bạn cần đăng nhập để bình luận