Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 301: Chiến lược marketing trăm triệu điểm (2)

- Có hữu dụng không?
- Đối với một bộ phận người dùng thì chắc chắn là hữu dụng.
Tô Nại và đội ngũ kỹ thuật đã từng tạo ra một hệ thống danh vọng, cũng phát rất nhiều danh hiệu, bây giờ vừa vặn lấy ra dùng.
Ngay sau đó, một người sử dụng tên là Tào thiếu gia thường thường không có gì lạ đã hét lớn một tiếng trên diễn đàn “tôi giàu tôi tới trước”, sau đó đã lên một số bài đăng để chia sẻ đơn đặt hàng của mình.
Khi có vị Tào thiếu gia này đăng bài, trang chuyên chia sẻ đơn hàng trên Multi-group lập tức sinh động hẳn lên.
Giang Cần xem xong phải thốt lên một tiếng trâu bò, trong lòng tự nhủ Tào thiếu gia thường thường không có gì lạ này quả nhiên nghe mùi ngon tìm đến, mà lực ảnh hưởng này quả thực rất trâu bò.
Hắn duỗi lưng một cái, xoay người ngồi lại vào ghế của ông chủ, rồi nhìn về phía Giáo sư Nghiêm ở bàn đối diện.
Từ sáng sớm Giáo sư Nghiêm đã đến đây để sưởi ké, vẫn luôn yên lặng im lặng xem báo chí, không có cảm giác tồn tại quá lớn.
- Giáo sư, thầy đang uống trà gì vậy?
- Mao tiêm.
- Mao tiêm là trà xanh phải không, trà xanh rất tốt, giải được nhiệt, hai hôm nay em bận đến mức phát hỏa.
Giang Cần cầm ấm trà lên, rót một chén cho Giáo sư Nghiêm, lại thuận tiện rót ké một chén cho mình.
Mùa đông khô hanh dễ khát, uống chén nước trà giải toả nóng người là vừa xinh.
Lúc này Giáo sư Nghiêm cũng cầm chén trà lên, vừa uống trà vừa nheo mắt chăm chú quan sát Giang Cần.
Lúc trước ông vẫn cho là Giang Cần cùng Diệp Tử Khanh là cùng một loại người.
Dám nghĩ dám làm, vô cùng bốc đồng, ngoại trừ khác biệt giới tính thì có rất nhiều thứ đều tương đương, cho nên ông mới sinh ra hảo cảm ngoài định mức đối với dự án của Giang Cần, giúp hắn giải quyết vấn đề văn phòng, còn giúp hắn viết thư giới thiệu.
Nhưng hiện tại xem ra, ấn tượng ban đầu của ông sai rồi.
Năm đó khi Tử Khanh đưa ra quyết định, biểu lộ nghiêm túc, nói một không hai, hành động mạnh mẽ, nhìn qua thì rất chuyên nghiệp, nhưng trên thực tế có rất nhiều chuyện bị coi là đương nhiên, hoàn toàn không thực tế.
Giang Cần thì ngược lại, thường xuyên cười đùa tí tửng, nhìn như xốc nổi một chút, nhưng mỗi một quyết định đều có nội hàm sâu xa.
Khi bạn làm điều gì đó, bạn có thể giải thích rõ ràng lý do tại sao bạn làm điều đó không? Sự khác biệt giữa "không thể giải thích" và "không giải thích" thực sự rất lớn.
Nếu bạn nói rõ lý do thì có nghĩa là sự phát triển của vấn đề này vẫn nằm trong tay bạn, không có bất kỳ sai lệch nào.
Nhưng không nói được rõ ràng thì có nghĩa là thậm chí chính bản thân bạn cũng không thể tự mình tìm ra phương hướng giải quyết.
Khi con dê đầu đàn không thể tìm ra hướng đi chính xác và chỉ muốn đi từng bước một, thì kết quả của cả đàn là có thể tưởng tượng được.
Trước khi tới đây để cọ nhiệt độ, thỉnh thoảng Giáo sư Nghiêm vẫn ngẫu nhiên đến 208 đi lại vài vòng, cảm thấy đoàn đội của Giang Cần có hiệu suất chấp hành rất cao, bất luận sách lược nhiệm vụ gì đều có thể nhắm trúng mục tiêu, thật sự là may mắn của Giang Cần.
Nhưng sau khi ông thường trú ở 208, nhìn thấy Giang Cần sắp xếp đủ chuyện, ông mới hiểu được loại hiệu suất chấp hành cao này chỉ vẻn vẹn là một phần phụ trợ, mà từ trước tới giờ, toàn bộ hoạt động của nhóm và dự án trọng điểm đều là do Giang Cần động viên và ra quyết sách chuẩn xác.
Lấy ví dụ từ dì quản lý ký túc xá, địa hình khu vực, phối hợp tuyết rơi đầu mùa, một bộ phương án này đúng là chặt chẽ đến một giọt nước cũng không lọt được.
Nghe nói Giang Cần còn cân nhắc đến tình huống ngày đầu tiên không có đơn đặt hàng, vẫn trả đầy đủ tiền lương cho nhân viên giao hàng, để bọn họ không có đơn đặt hàng nhưng vẫn chạy qua chạy lại.
Thiên thời địa lợi nhân hoà là trùng hợp sao?
Không, là do có người tập hợp chúng lại.
Nhưng nếu như ai đó muốn gộp chúng lại với nhau, thì người đó phải có tầm nhìn toàn cảnh thật tốt.
Nếu như lúc trước Diệp Tử Khanh có thể bằng một phần ba Giang Cần, không, dù là một phần tư thôi, cô đã không thua thảm như vậy trong dự án mua nhóm Cửu Huệ.
- Khoảng cách quá lớn…
Giáo sư Nghiêm lặng lẽ thở dài và chuyển sự chú ý trở lại tờ báo.
Mười một giờ trưa, gió lạnh ngoài cửa sổ thổi mạnh.
Không có một nhân viên 208 nào muốn đi ra ngoài ăn cơm, thế là sau một cuộc thảo luận đơn giản, bọn họ đã quyết định cùng nhau trải nghiệm dịch vụ giao hàng trên Multi-group.
Giang Cần gọi một phần thịt bò hầm, cũng gọi cho Giáo sư Nghiêm một phần tương tự, những âm thanh khoan khoái không ngừng vang lên trong phòng làm việc, nghe có vẻ vui vẻ vô cùng.
Nhìn ra xung quanh, mặt ai cũng đỏ bừng, có người còn đổ mồ hôi vì ăn.
Kiếp trước Giang Cần một mình ở Thâm Phiêu, một mình làm việc và thuê căn hộ một mình, chịu đủ cô độc, cho nên hắn rất thích không khí ăn cơm chung này, cảm giác ăn rất ngon miệng.
- Giải thích, Thâm Phiêu là chỉ những người đến từ các khu vực không thuộc Thâm Quyến, hộ khẩu không phải Thâm Quyến, nhưng sống và làm việc tại Thâm Quyến. Hết giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận