Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 592: Tiểu phú bà đi hết tất cả các nước cờ rồi còn đâu (1)

Giang Cần vừa nhìn đã biết tiểu phú bà đang nghĩ cái gì trong đầu:
- Không uống rượu, với cả mình phải tới Tụ Tiên Lâu trong nội thành, nên dù mình có uống thì cậu cũng không thể lái xe vào nội thành đón mình được đâu.
- Mình nghĩ mình có thể thử xem. - Phùng Nam Thư nghiêm túc nói.
- Cậu tự tin gớm nhỉ, nhưng mà mình không đồng ý đâu. Hôm nay cậu về nghỉ ngơi cho tử tế đi, bao giờ về Tế Châu mình đưa cậu đi rạp chiếu phim trải nghiệm xem phim chân chính là như thế nào.
Ban đêm, khi đèn đường mới bắt đầu ngày làm công của nó thì Giang Cần đã đưa tiểu phú bà về ký túc xá xong xuôi, sau đó hắn tự lái xe tới dự tiệc ở Tụ Tiên Lâu gặp mặt Vương Bồi Hương của chuỗi khách sạn Vienna và Trương Kiều của Hồng Cẩm Xan Ngu.
Từ sau khi Multi-group bắt đầu tiến hành mở rộng ra nội thành, Giang Cần vẫn luôn giấu mình ở sau màn, chưa từng gặp những người trong giới thượng lưu của xã hội này.
Mà đây là lần đầu tiên Giang Cần lộ diện nên phải nói là vô cùng quý giá.
- Cuối cùng cũng nhìn thấy Giang tổng rồi, đúng là tuổi trẻ tài cao, tuổi trẻ tài cao.
- Vương tổng Trương tổng khách sáo quá rồi, tôi chỉ là một sinh viên bình thường còn đang đi học thôi, nếu không ngại thì hai vị có thể gọi tôi là A Tổ.
Giang Cần bắt tay với hai người xong, sau đó ngồi xuống vị trí của mình.
Vienna và Hồng Cẩm Xan Ngu không phải xí nghiệp ở Lâm Xuyên, hai nhà đều có chi nhánh của mình ở tỉnh khác và đặt công ty mẹ ở nơi khác nữa.
Mà Vương Bồi Hương với Trương Kiều cũng không phải chủ thực sự của hai xí nghiệp này, tính ra phải gọi hai người họ giám đốc khu vực mới đúng.
Lần gặp Giang Cần này thật ra là chỉ thị của công ty mẹ, mục đích của bữa cơm này không đơn giản chỉ là ăn cơm, mà là hỏi Giang Cần xem cuối cùng là Multi-group có ý định mở rộng ra bên ngoài nữa hay không.
Nếu có thì bọn họ có thể bỏ cả tiền lẫn sức, yêu cầu duy nhất là trở thành đồng bạn hợp tác với chủ tịch của Multi-group thôi.
Vì sau hai lần marketing như đánh trận của Multi-group, tốc độ tiêu dùng của lượng khách Lâm Xuyên thật sự khiến người ta khiếp sợ, cũng làm nhóm quản lý bên công ty mẹ nếm được vị ngọt rồi thế nên bọn họ mới tìm cách để được nếm nhiều hơn như thế này.
Nói thật là dù có marketing trên ti vi hay là internet thì cũng không đạt được hiệu quả bằng Multi-group được.
Như vậy nếu như Multi-group có kế hoạch mở rộng ra cả nước thì hai xí nghiệp này đều muốn được tham gia vào một ít.
Sau khi đắn đo thật lâu, Giang Cần quyết định loại bỏ ý định dùng cách nói với Diệp Tử Khanh để nói với bọn họ.
Hắn với Diệp Tử Khanh không có bất kỳ mối hợp tác làm ăn nào cả, nhưng Vienna và Hồng Cẩm thì khác, hắn sẽ cần mạng lưới liên hợp những doanh nghiệp lớn này trong ngày mà Multi-group dị quân khởi nghĩa.
Vì đối với những ứng dụng O2O thì những doanh nghiệp có thể cung cấp dịch vụ chất lượng mới chính là mạch máu của cả ứng dụng, nếu không có doanh nghiệp chất lượng nào trong giai đoạn đầu thì tất cả chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi.
Vậy nên Giang Cần không chủ động kết thúc đề tài này trong một lần, hắn chỉ nói là hiện tại sự phát triển của Multi-group đều đang ở trong kế hoạch đã được vạch ra từ trước, nếu có thông tin gì mới thì hắn sẽ thông báo cho bọn họ ngay.
Ăn cơm chiều xong, Vương Bồi Hương và Trương Kiều cùng nhau tiễn Giang Cần ra khỏi cửa quán, khi hắn lái xe đi khuất, hai người đều không nhịn được mà quay qua nhìn nhau.
- Tuy Giang tổng này còn trẻ nhưng tôi lại có thể cảm nhận được khí chất vô cùng mạnh mẽ thông qua lời nói cử chỉ của cậu ta, còn khiến tôi luôn không nhịn được muốn mời cậu ta đi ăn cơm nữa chứ, kỳ lạ thật đấy.
- Xem ra những người có chí thật sự khác người thường thật, nhưng tại sao cậu ta luôn cố chấp với cái tên A Tổ thế nhỉ? - Vương Bồi Hương hơi khó hiểu.
Trường Kiều khoanh tay lại:
- Có thể tên ở nhà của cậu ta là A Tổ nên cậu ta muốn chúng ta gọi thế cho thân thiết, chủ yếu là muốn kéo gần quan hệ thôi.
- Có lý…
Sáng sớm hôm sau Giang Cần đưa tiểu phú bà lên xe rồi lại về lại 208, lúc này Ngụy Lan Lan, Đàm Thanh và Đổng Văn Hào đều đã dự tiệc về và báo cáo về bữa cơm đó cho hắn.
Thật ra những gì bọn họ gặp phải cũng không khác nhau là bao, đều là những xí nghiệp có mối làm ăn ở tỉnh khách hoặc là đang định mở rộng buôn bán ra ngoài nên muốn mượn một ngọn gió để triển khai việc làm ăn của mình ra ngoài thôi.
Điều này chứng tỏ tin tức của Lâm Xuyên đã dần sinh ra sức ảnh hưởng trong giới kinh doanh.
Đối với vài doanh nghiệp đang hợp tác với bọn họ, những người này đã thấy được tương lai càng tốt đẹp của mình thông qua Multi-group nên mới nóng lòng lên xe, muốn bay cao hơn nữa.
Mấy người Đổng Văn Hào cũng không đưa ra câu trả lời chắc chắn cho bọn họ, vì hai người cũng hiểu được tầm quan trọng của những doanh nghiệp đối với Multi-group thế nên đã đồng loạt mang vấn đề về giao cho Giang Cần, nhường hắn quyết định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận