Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 683: Giang Cần? Không thể trêu vào (2)

Nghe câu này, người tên Đào Vũ trong đoàn chủ tịch đứng lên đi về phía đoàn làm phim 208, trông cực kì oai nghiêm, hùng dũng.
Nhìn thấy cảnh này, Quan Văn Tư thầm nói bên tai Tề Kỳ:
- Xong đời, tên Giang nam thần trong dấu ngoặc kép này gặp xui xẻo rồi.
- Đừng gọi anh ta là nam thần, tớ không muốn sau này làm quen những nam thần khác lại nhớ tới khuôn mặt bình thường của anh ta. Cậu xem, tớ nổi hết da gà rồi. - Tề Kỳ vừa oán trách vừa xoa tay.
Giây tiếp theo, Đào Vũ còn chưa đi tới trước mặt người ta thì đã quay đầu lại, khiến cho các tân sinh viên vô cùng khó hiểu.
- Sao cậu đã trở lại rồi? - Đàm Thế Bằng cũng có chút bàng hoàng.
Đào Vũ khẽ mím môi:
- Đeo thẻ làm việc, 208.
- 208 nào? Tên Giang Cần kia?
- Ừm.
Đàm Thế Bằng ho khan một tiếng:
- Vậy quên đi, không thể trêu vào, coi như không thấy đi.
Nghe câu nói đó, Tề Kỳ thoáng sửng sốt, thầm nói đây là tình huống gì vậy? Người phụ trách đoàn làm phim kia không phải là Giang Cần sao? Sao lại không thể trêu vào?
Suy nghĩ vừa mới hiện lên trong đầu cô, Giang Cần đã xuất hiện như Tào Tháo. Trên mặt còn đeo kính râm của Tào Quảng Vũ, trông vô cùng rắn rỏi, vững chắc.
Nhưng vào lúc này, diễn viên đóng vai cầu mưa đã đứng dậy, động tác càng lúc càng lớn. Lá bùa bằng giấy màu vàng trên thanh kiếm gỗ đào đột nhiên bị rơi ra và bay theo gió. Nó bay khỏi tầm mắt Giang Cần, rơi xuống trước mặt nhóm hội sinh viên trường.
Giang Cần cởi kính râm xuống, để lộ vẻ mặt ngạc nhiên:
- Bằng ca? Đã lâu không gặp, Bằng ca, có thể nhặt giúp cái bùa cầu mưa kia không?
- Được thôi, được thôi!
Đàm Thế Bằng nhặt lá bùa màu vàng kia lên, chạy qua cẩn thận dán vào, còn giúp vuốt phẳng.
Sau khi Trang Tư Ngọc lui, mối liên hệ giữa Giang Cần và hội sinh viên cũng bị cắt đứt. Thiếu đi sự duy trì của tên Cẩu Đại Hộ này, mỗi lần bọn họ kéo tài trợ đều vô cùng khó khăn, đâu như lúc tổ chức đại hội thể thao lần trước, vừa mở lời với Giang Cần, người ta đã thầu cả trường.
Vậy nên Đàm Thế Bằng ước gì có thể có cơ hội “lập lại tiền duyên” với tên Cẩu Đại Hộ trứ danh Lâm Xuyên này.
Mê tín dị đoan?
Bậy bạ!
Người khác làm thứ này gọi là mê tín dị đoan, Giang Cần làm thứ này nhất định là làm ăn với nhà Long Vương!
Nhưng giờ phút này, hành động của Đàm Thế Bằng trực tiếp khiến Tề Kỳ há hốc mồm, trên mặt tràn ngập hoang mang và nghi vấn. Cô quay đầu nhìn Quan Văn tư, phát hiện biểu cảm của bạn thân cũng không khác gì mình.
Đàm học trưởng là chủ tịch hội sinh viên, ra cửa luôn có người hộ tống sao lại giống như một đàn em để bị Giang Cần tùy ý sai bảo vậy?
Ấn tượng của một người về người khác không phải là cố định. Ấn tượng này thường thay đổi khi phạm vi và con đường tiếp nhận thông tin tăng lên. Ấn tượng ở các giai đoạn khác nhau thậm chí có thể trái ngược nhau.
Khi bạn có những ấn tượng hoàn toàn trái ngược về cùng một người, cảm giác này rất dễ khiến bạn nghi ngờ chính bản thân mình.
Bây giờ Tề Kỳ và Quan Văn Tư đều rất nghi ngờ nhân sinh.
Ấn tượng đầu tiên của bọn họ về Giang Cần đến từ thị giác trực quan nhất, cảm thấy vóc dáng hắn cũng cao, dáng vẻ chỉ được coi là dễ nhìn, vẫn rất bình thường.
Ấn tượng thứ hai tới từ lần Tề Kỳ chủ động tới gần hôm trước, biểu hiện của Giang Cần có chút kiêu ngạo, còn kêu cô vứt rác giùm. Vì thế Giang Cần ngoài việc bình thường thì còn tự tin thái quá.
Ấn tượng thứ ba đến từ tối hôm qua, lúc Giang Cần lái xe đi tới dưới ký túc xá nữ, ấn tượng của Tề Kỳ và Quan Văn Tư đối với hắn rất thấp.
Một người đàn ông vừa thấp vừa bình thường lại còn tự tin thái quá chính là hình tượng cụ thể của Giang Cần trong mắt Tề Kỳ và Quan Văn Tư.
Cả tôi cũng phải nói, một người đàn ông như vậy thật sự bình thường đúng không?
Nhưng Tưởng học tỷ và Tống học tỷ lại nói hắn là nam thần số một Học viện Tài chính, hơn nữa còn không được phép phản bác lại.
Chủ tịch hội sinh viên Đàm Thế Bằng luôn cao ngạo, vừa tới đã la hét òm sòm thấy Giang Cần cũng phải nở nụ cười, không còn dám la lối.
Thứ mà hai cô tận mắt nhìn thấy khác hoàn toàn những gì người khác kể lại, quả thực không phải là một người, vì vậy bắt đầu nảy sinh cảm giác đối lập mạnh mẽ như trời và đất.
Người tôi quen và người các người quen sao lại khác nhau vậy, rõ ràng rất bình thường nhưng các người đều cảm thấy hắn cực kì nổi bất. Rốt cuộc là tôi sai hay thế giới này sai?
Trong lòng Tề Kỳ và Quan Văn Tư tràn ngập nghi vấn nhưng cũng chỉ có thể đợi Tiền học trưởng giải thích.
Nhưng Tiền học trưởng lại nói không biết, sau đó dùng hai ba câu để chuyển chủ đề.
Đùa à, tôi làm quen với em là vì điều gì em không biết sao? Mẹ nó, tôi đây cũng chẳng phải là chính nhân quân tử, chẳng lẽ em thật sự cho rằng tôi muốn xây dựng mối quan hệ tình bạn thân thiết với em à? Đánh rắm, tôi chắc chắn là muốn yêu đương với em.
Nhưng Giang Cần là ai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận