Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 513: Ta cuồng luyện cơ bụng ! (1)

Sau khi ăn sáng đơn giản, năm người rời khỏi quán net Goldfinger, trở về Đại học Lâm Xuyên.
Ánh bình minh tươi sáng ấm áp, tia nắng ban mai rải rác khắp nơi, xuyên qua khe hở lá cây, in loang lổ đầy đất, làm cho toàn bộ sân trường khoác lên cảm giác tràn ngập hy vọng và đầy sức sống.
Giang Cần ngáp một cái, giảm tốc độ xe ở lối vào đường dành riêng cho người đi bộ.
Hội thao Mùa xuân Lâm Đại vẫn còn đang diễn ra, còn có mấy bộ môn đang tiến hành trận chung kết, bài hát "Hành khúc vận động viên" quen thuộc quanh quẩn khắp sân trường.
Nhưng khán giả đã không còn nhiều, bởi vì sự mới mẻ và nhiệt tình luôn đi theo từng đợt, mẹ nó cuối tuần rồi, ai còn có tâm tình xem chạy bộ nhảy xa.
Giang Cần lái xe đến ký túc xá nữ, đưa tiểu phú bà về, sau đó vội vàng lên ký túc xá ngủ bù.
Tào Quảng Vũ đánh CF một đêm, không chợp mắt giây nào, Chu Siêu và Nhâm Tự Cường tuy rằng có ngủ một lát, nhưng cũng không đến hai giờ.
Theo lý mà nói, Giang Cần ngủ một đêm hẳn là người không buồn ngủ nhất, nhưng hắn thoạt nhìn còn mệt hơn Tào Quảng Vũ.
Không có biện pháp, ngay cả loại động vật không xương sống như Mr. Plankton còn bị sô pha của tiệm net cấn chết, huống chi hắn còn ôm Phùng Nam Thư ngủ, còn có thể lái xe về đã xem như thân thể tốt.
Vì thế, bốn người ngã đầu liền ngủ, ngay lập tức 302 tiếng ngáy như gà gáy.
Nhưng Phùng Nam Thư lại không may mắn như vậy, vừa vào ký túc xá, cô đã bị Cao Văn Tuệ và Phạm Thục Linh thẩm vấn.
Tiểu phú bà ngược lại là không buồn ngủ, bởi vì cô ngủ rất thơm ngọt, lúc sáng làm nũng muốn ngủ thêm một lát chẳng qua là bị lười mới tỉnh, trên thực tế lại là đầy ắp tinh thần.
- Vậy là các cậu đi quán net?
- Ừ, xem phim với Giang Cần, mình muốn nuôi một con Totoro.
- Vậy sao cậu lại vui thế?
- Giang Cần ôm mình ngủ.
Trạng thái cao lãnh bạch phú mỹ của Phùng Nam Thư ngay lập tức sụp đổ, đổi thành niềm vui sung sướng ngốc nghếch.
Cao Văn Tuệ và Phạm Thục Linh liếc nhau, thầm nghĩ đồ chó Giang Cần này là thật có khí phách nha, dĩ nhiên không có xúc động vượt biên, chính nhân quân tử, thật sự là chính nhân quân tử không sai.
Đảo mắt, thời gian đã tới 1 giờ chiều.
Giang Cần ngủ no rồi rời khỏi giường, mặc quần áo tử tế đi 208.
Ở văn phòng, giữa ban ngày ban mặt, Tô Nại, Thời Miểu Miểu và Ngụy Lan Lan đang thảo luận về cơ bụng nhìn thấy ngày hôm qua. Có điều sau khi nhìn thấy Giang Cần đi vào, ba người lập tức kết thúc đề tài, đổi thành tổng kết và phân tích tình hình của Multi-group đến cửa hàng ngày hôm qua.
Thật ra khi còn ở hành lang, Giang Cần đã nghe thấy tiếng thảo luận của các cô, câu nào cũng đen tối.
Kết quả vừa vào cửa lại thấy các cô nghiêm trang thảo luận đề tài liên quan đến công việc, hắn lập tức có cảm giác mơ về cuộc sống xã súc.
Xem ra khi tất cả mọi người trưởng thành, đều sẽ trở thành kẻ già đời thích mò cá.
- Tô Nại, báo cáo với ông chủ siêu soái về tình hình sử dụng mã ngày hôm qua đi?
Tô Nại đẩy kính một cái:
- Mã giảm giá đã được sử dụng hết một nửa, dự kiến nửa còn lại sẽ được sử dụng hết trong cuối tuần này.
Ngụy Lan Lan nghe tiếng mở miệng:
- Ông chủ, hôm nay tiếp tục lên kệ phiếu giảm giá và phiếu combo chứ?
- Cách hai ngày một lần đi. Tạm thời để cho các cửa hàng tiêu hóa đơn đặt hàng, thích ứng với nhịp điệu. Điều quan trọng nhất là duy trì sức nóng tranh vé, làm một làn sóng hunger marketing mới, khống chế số lượng thì mới có thể duy trì nhiệt độ.
- Ok ông chủ, vậy lát nữa tôi thông báo cho các bên hợp tác một chút.
Giang Cần gật đầu:
- Thuận tiện nói với bọn họ, cuối tuần sau chúng ta lại làm một đợt lớn, kích động sinh viên cả bốn trường đại học, để cho những thương gia trong nội thành biết đêm qua không phải một sự kiện ngẫu nhiên.
- Vâng.
Giang Cần ngồi xuống ghế ông chủ, uống một ngụm trà, suy nghĩ về kế hoạch quảng bá trong giai đoạn tiếp theo.
Bên phía giám đốc Bảo đã kết thúc vòng phỏng vấn thứ nhất. Tất cả các ứng viên sẽ được phỏng vấn vòng hai vào thứ Tư. Sau khi sàng lọc, những người bị loại sẽ bị loại, những người được nhận sẽ được nhận, từ đó đội ngũ thực hiện các dự án xã hội cũng sẽ được thành lập.
Tuy nhiên, điều quan trọng nhất khi làm tiếp thị trực tiếp là phải hiểu rõ môi trường, đồng thời phân tích đặc điểm và thói quen người dùng khác nhau ở từng khu vực khác nhau.
Giang Cần dự định cử nhân viên mới đi làm công tác thực tế, để người có kinh nghiệm dẫn dắt người không có kinh nghiệm, cho bọn họ đi chạy ba ngày trong nội thành trước.
Đương nhiên, đi đâu chạy, chạy đến đâu, cũng cần chú ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận