Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 335: Ông chủ dặn dò đặc biệt (2)

Nguỵ Lan Lan lắc đầu:
- Việc này cậu ta cũng đã dặn trước rồi, các hộ kinh doanh mà liên kết thành đoàn thể thì rất dễ mang lòng tham không đáy. Một người lên tiếng thì sẽ có vô số người ủng hộ, đến lúc đó thì lấy số liệu tiêu thụ ra cũng vô dụng. Nhất là gặp phải người ba phải, tâm trạng dễ bị châm ngòi nhất, cho nên chúng ta phải nói chuyện với từng bên một.
Lô Tuyết Mai hiểu:
- Vậy việc huấn luyện thì sao? Có dặn dò gì không?
- Ông chủ nói huấn luyện có thể tiến hành cùng lúc, dù sao thì cũng ký hợp đồng hết rồi, không sợ các hộ kinh doanh đổi ý.
- Tôi có cảm giác như mỗi một chuyện đã được tiến hành trong đầu cậu ta đến ngàn vạn lần, mà chúng ta chỉ là công cụ thi hành nhiệm vụ, nhất là những câu thoại đặc biệt, kiểu gì cũng có lúc phải dùng.
- Mấy hôm trước Đổng Văn Hào cũng nói với tôi một câu.
- Nói gì cơ?
- Có vài con đường, lúc ông chủ dẫn chúng ta đi thì bằng phẳng, nhưng tự chúng ta đi, thì chỗ nào cũng có ổ voi ổ gà.
Cùng lúc đó, Đổng Văn Hào và Tô Nại đến 502, triệu tập tất cả những sinh viên part-time đến họp, giao nhiệm vụ tiếp theo.
Đại học Khoa học Kỹ thuật không hề giống với Lâm Đại, nơi này là chi nhánh, rất nhiều chuyện sẽ gặp trắc trở khi hành động thực tiễn.
Hệ thống thông tin cũng khó mà chính xác và đúng lúc như ở Lâm Đại.
Nhất là trong lúc làm hoạt động xúc tiến, ai cũng bận bịu việc của mình, độ trễ của thông tin truyền đi sẽ lớn hơn.
Vậy nên theo yêu cầu của Giang Cần, Tô Nại và Đổng Văn Hào chọn ra trưởng phòng và phó phòng, tiến hành quản lý toàn diện, làm việc trực tiếp với Giang Cần.
Lai Tồn Khánh giai đoạn trước được phân xuống tổ thị trường biểu hiện rất tốt, tính cách chững chạc, còn có kinh nghiệm kỹ thuật.
Đinh Xảo Na tổ nội dung cũng rất được, suy nghĩ linh hoạt, rất nhiều ý tưởng, rất biết tùy cơ ứng biến.
Tô Nại và Đổng Văn Hào bàn bạc một lúc, liệt hai người vào danh sách đề cử, chuẩn bị giao cho Giang Cần quyết định.
Mà lúc này Giang Cần đang ở trong phòng làm việc của Trương Minh An, lấy Multi-group làm chủ thể, tiếp tục ký hợp đồng giúp đỡ học tập làm việc, hợp đồng liên kết với nhân viên trong nhà trường, cộng thêm một đống lớn hợp đồng với bên thứ ba.
- Chủ nhiệm, có nhiều hợp đồng quá không vậy? Vân tay của em sắp mòn luôn rồi này.
- Cậu lấy thân phận sinh viên gây dựng sự nghiệp bên ngoài đến đây, mỗi bản hợp đồng đều phải ký ba lần, còn phải ký một đống hợp đồng bổ sung nữa, tôi làm gì được?
Giang Cần lau ngón tay:
- Còn gì phải ký nữa?
Trương Minh An lại ném một xấp nữa qua:
- Từ từ mà ký, cả đống, tôi không thiếu.
Khóe miệng của Giang Cần giật giật:
- Em không thể đơn giản hóa quy trình được ư?
- Cậu có thể đi đăng ký một công ty, công với công, quy trình bớt đi tối thiểu một nửa.
Trương Minh An đưa ra đề nghị.
Giang Cần nhìn đống hợp đồng trước mặt, nhức đầu khủng khiếp:
- Bỏ ghim đi, kẹp hết lại làm một rồi ký không được à?
Trương Minh An nghiêng đầu sang liếc nhìn hắn:
- Đương nhiên là không, những hợp đồng này được quản lý bởi nhiều phòng ban khác nhau, cậu kẹp hết lại làm một thì lưu trữ kiểu gì?
- Em nhớ lần trước em đến tuyên truyền diễn đàn có phải ký nhiều vậy đâu?
- Ờm... Ờ thì, không phải vì chủ nhiệm Hồ có cái nhìn phiến diện với Multi-group à, cậu ký thêm một chút, ông ta cũng an tâm hơn.
Trương Minh An nói xong, nâng chung trà lên nhấp một ngụm.
Thực ra Hồ Mậu Lâm đã giao cho y toàn quyền phụ trách giao tiếp với Giang Cần, nhưng lòng y cũng không chắc chắn, cho nên y mới tìm tất cả các loại hợp đồng lộn xộn ra.
Thứ này không sợ nhiều, chỉ sợ sau này có mâu thuẫn.
Nhưng chắc chắn không phải là vì Trương Minh An không tin tưởng Giang Cần, mà là vì đã tận mắt chứng kiến dự án mua nhóm trước chết thảm như thế nào.
- Khi nào rảnh thì đăng ký công ty vậy.
Giang Cần ký hợp đồng xong, đặt bút xuống, tạm biệt Trương Minh An, ra khỏi phòng làm việc của trường.
Ngụy Lan Lan và Lô Tuyết Mai đã về, Đổng Văn Hào và Tô Nại cũng đã khải hoàn. Bọn họ về Hỉ Điềm, vừa uống trà sữa vừa báo cáo tiến độ với Giang Cần.
Phía Ngụy Lan Lan thì không có gì đáng nói, bởi vì lấy hợp đồng làm tiêu chuẩn, quy định không thể thay đổi, chỉ cần ký là được. Chuyện quan trọng duy nhất bây giờ là ai làm trưởng phòng và phó phòng ở Đại học Khoa học Kỹ thuật.
- Tôi cảm thấy Lai Tồn Khánh cũng được, anh ta là nhóm nhân viên gia nhập công ty đầu tiên, làm việc rất ổn thỏa.
- Nhưng tôi thấy Đinh Xảo Na hợp lý hơn, năng lực phối hợp mạnh, ứng biến cũng tốt.
Đổng Văn Hào suy tư một lúc:
- Quả thực là Đinh Xảo Na cũng có năng lực, nhưng cô ta có nhiều ý tưởng quá, tôi sợ sẽ ảnh hưởng đến tiến độ quảng bá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận