Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 548: Đáng yêu vô địch

May mắn là Giang Cần không nghe thấy, bằng không nhất định sẽ mắng chửi người.
Nói ai không có nhan trị hả? Các người xem Phùng Nam Thư bị mê hoặc kìa, chân nhỏ đều mềm nhũn rồi.
Ở trong quá trình này, Nhâm Tự Cường phụ trách rắc ớt bột đã không biết lượn bao nhiêu vòng, lần này dừng lại ở bên cạnh Giang Cần và Phùng Nam Thư.
- Nhâm Tự Cường, người nhà của Giang Cần còn đang ăn.
Tiểu phú bà nhỏ giọng nói một câu.
Nhâm Tự Cường hơi sửng sốt, năm giây sau phản ứng lại, giơ tay lấy một thìa ớt bột rắc lên trên xiên nướng ở trước mặt hai người họ.
Hơn chín giờ, tiệc tối đồ nướng kết thúc, mọi người chuyển sân bãi vào bên trong, có người tiếp tục đánh bài từ buổi trưa, có người lại mạo hiểm chơi nói thật lòng.
Giang Cần thừa dịp trở về phòng thay quần áo, bởi vì dù sao vừa ăn đồ nướng xong, tất cả trên thân đều là mùi khói dầu, rất không thoải mái. Nhưng chờ khi hắn trở ra, đã thấy Đinh Tuyết tựa cửa sổ, đang tán gẫu với Phùng Nam Thư.
Bởi vì gặp áp lực của kỳ thi nghiên cứu sinh, trong chuyến đi này Đinh Tuyết gần như không hề chơi gì, trừ bỏ liếc mắt đưa tình với Tào Quảng Vũ ra, hoàn toàn không hề tương tác với những người khác.
Đáng lẽ Giang Cần đã thả lỏng cảnh giác, trong lòng tự nhủ có lẽ Đinh Tuyết không có tâm tình dạy Phùng Nam Thư cách nhõng nhẽo.
Kết quả hiện giờ, cái miệng đỏ của tiểu phú bà khẽ nhếch, rất giống như học được thứ gì tốt, lông mi khẽ rung, tất cả trong đôi mắt xinh đẹp đều là tia sáng chói mắt.
Nhìn thấy cảnh này, Giang Cần hoảng hốt, lập tức nghiêm mặt đi qua, chắn tiểu phú bà ra sau người, vẻ mặt hết sức cảnh giác.
- Làm gì? Tôi lại không ăn người!
Đinh Tuyết cảm thấy chẳng hiểu ra làm sao cả.
- Đừng dạy hư tiểu phú bà của tôi.
Giang Cần hô to một tiếng về phía cuối hành lang:
- Lão Tào, nhanh dẫn bạn gái của cậu đi, nhanh lên, cô gái này quá nguy hiểm!
Đinh Tuyết bị Tào Quảng Vũ kéo sang bên cạnh, vẻ mặt lập tức trở nên hết sức không hiểu:
- Hình như em không làm gì cả mà? Sao lại nguy hiểm chứ.
- Lần liên hoan trước, em gọi anh là ca ca, đòi anh đút đồ ăn, kết quả tất cả đều bị Phùng Nam Thư học được. Hiện giờ mỗi ngày cô ấy đều nũng nịu, Giang Cần đau đầu chết được, sắp chống đỡ không nổi.
- Cậu ta là ông chủ lớn mà lại sợ hãi chuyện này à? Quá khôi hài.
Tào Quảng Vũ chép miệng:
- Lão Giang chó này, cơ bản không có điểm yếu gì cả, nhưng chỉ cần dính dáng đến Phùng Nam Thư lại không được, cái này gọi là đậu phụ nấu với nước lều, vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Đinh Tuyết nhìn thoáng qua Giang Cần và Phùng Nam Thư đang nói nhỏ ở phía xa:
- Yêu đương còn có thể yêu thành như vậy à?
- Anh nói cho em biết Đinh Tuyết, em không được tùy tiện dạy kỹ xảo giả giọng đáng yêu kia cho Phùng Nam Thư, bằng không tiền sinh hoạt học kỳ này của anh tuyệt đối sẽ bị chơi xỏ không còn.
- Em con mẹ nó giả vờ đáng yêu khi nào hả, em vốn chính là đáng yêu to lớn vô địch vũ trụ, có phải anh muốn chết không?
Công tác tiếp thị địa phương ở Lâm Xuyên vẫn đang tiếp tục diễn ra, phạm vi phủ sóng tiếp tục được mở rộng, số lượng cửa hàng tham gia cũng ngày càng tăng.
Đặc biệt là vào cuối tuần, hiệu quả làm việc tăng nhanh chóng.
Tính đến thời điểm hiện tại, chỉ cần bước chân vào khu vực nội thành, thì gần như là có thể nhìn thấy các tờ poster Multi-group được dán trên cửa kính của các cửa hàng dọc đường.
Từ không đến có là một quá trình khó khăn và lâu dài, nhưng từ có đến có nhiều lại nhanh chóng vô cùng.
Để tiếp tục đẩy nhanh hiệu quả, ngoài trường Đại học Khoa học Kỹ thuật đã tiếp nhận công tác tiếp thị địa phương trước đó ra, các trường khác như Đại học Lâm Xuyên, Đại học Khoa học Kỹ thuật và Đại học Sư phạm cũng lần lượt nhận được thông báo hợp tác hai chiều, hỗ trợ bộ phận Marketing thực hiện tiếp thị địa phương.
Tất nhiên, khi diện tích tiếp thị được mở rộng, nhiều vấn đề cũng dần dần xuất hiện. Cuối tuần này, Ngụy Lan Lan và Đàm Thanh đều bận đến mức không có thời gian nghỉ ngơi, từ nhịp độ hai ngày một lần đi bộ phận Marketing, dần dần chuyển thành luân phiên đi hàng ngày.
Mặt khác, nhiệm vụ bên 208 cũng không dễ dàng.
Bởi vì dựa theo kế hoạch do Giang Cần đề ra, sau khi công tác quảng bá tại Lâm Xuyên đi đến hồi kết, kế hoạch quảng bá xuyên tỉnh của Zhihu cũng phải được lên lịch.
Kế hoạch này liên quan đến nhiều khía cạnh, bao gồm tối ưu hóa diễn đàn, đào tạo blogger nổi tiếng, kết nối hệ thống học tịch, tăng cường tính xã hội, không có khía cạnh nào là dễ dàng.
Cho nên ngay khi màn đêm buông xuống, Giang Cần đã bắt đầu liên tục nhận điện thoại.
Cần xác định khu vực quảng bá của các trường Đại học Bách khoa và Đại học Sư phạm.
Cần xác định phương hướng tối ưu hóa bên Tô Nại.
Cần xác định kế hoạch đào tạo blogger nổi tiếng được tổ nội dung do Đổng Văn Hào dẫn đầu soạn thảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận