Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 658: Lại một năm nữa, ngày tân sinh viên nhập học (1)

Ngày 1 tháng 9, các tân sinh viên nhập học theo đúng lịch trình, bắt đầu từ khoảng bảy giờ sáng, dòng người không ngừng đổ về phía cổng trường đại học Lâm Xuyên, các phụ huynh và sinh viên khắp cả nước đem theo hành lý, bước vào khuôn viên dưới ánh nắng chói chang trông rất hoành tráng.
Đương nhiên, ngoại trừ những tân sinh viên và phụ huynh này, còn có một số người còn kích động hơn, đó chính là những học trưởng độc thân và đang muốn tìm đối tượng.
Đám chó chết này đã nhịn lâu lắm rồi, bọn họ hy vọng nhân cơ hội này để ngắm nhìn xem chuyên ngành của mình có học muội nào dịu dàng và xinh tươi không.
Nếu không có, ta đây lại nhìn chuyên ngành khác xem có học muội nào dịu dàng và xinh tươi không.
Nhất là các nữ sinh lẻ loi đến báo danh một mình, cầm giùm hành lý, thêm cái QQ gì đó, tuy thủ đoạn có hơi bình thường nhưng hiệu quả thật sự rất tốt.
Ví dụ như Nhâm Tự Cường, trời vừa sáng đã rời giường, trang điểm giống như sắp đi xem mắt, định ăn sáng xong sau đó đến thẳng cổng trường, lấy cớ là giúp Học viện Tài chính chào đón tân sinh viên.
Đương nhiên, Nhâm Tự Cường không có khả năng đi một mình, cho nên trước khi đi y đã gọi dậy cả đám trong phòng.
Tào Quảng Vũ đã có bạn gái, nhưng điều này không ngăn cản được y đi thưởng thức cái đẹp, Chu Siêu không gấp gáp tìm đối tượng, nhưng điều đó cũng không ngăn y thưởng thức chân; về phần Giang Cần, thật ra chỉ là thói quen dậy sớm cho nên hắn mới tiện đường đi xem náo nhiệt, đồng thời xem có học muội mới đến nào có đôi chân rất đẹp hay không.
- Giang ca, cậu mới bị rớt tiền hả? Sao lúc đi đường cứ cúi đầu nhìn trái nhìn phải vậy?
- Không có, tôi bị sái cổ nên có chút không thoải mái mà thôi.
Giang Cần bình tĩnh nói một câu, dáng vẻ như một chính nhân quân tử thoát khỏi lý thú thô tục kia.
Sau khi đến cổng trường, tìm được chỗ đón tân sinh viên của Học viện Tài chính, F4 của 302 đã thấy trong lều vải toàn người là người.
Tất cả thành viên của Hội Sinh viên Học viện Tài chính đều đến đông đủ, dưới sự chỉ đạo của chủ tịch Chu Phượng, nhóm phụ trách công tác phát thẻ sinh viên và đăng ký nhập học cho tân sinh viên.
Năm nay Chu Phượng là sinh viên năm 4, cũng sắp từ chức, đây là hoạt động tập thể quy mô lớn cuối cùng mà cô tham gia, cho nên mọi người đều cực kỳ nghiêm túc.
Nhìn thấy Giang Cần đến, Chu Phượng giơ tay chào hỏi hắn:
- Ông chủ Giang mỗi ngày trăm công nghìn việc, còn có tâm tư tham gia náo nhiệt ở buổi tân sinh nhập học này sao?
- Đây không phải là nhàn rỗi không có việc gì làm sao, tôi đến xem nhóm tân sinh viên này có nhân tài ưu tú nào không, rồi chiêu mộ vào đội ngũ 208 của chúng tôi.
- Vậy cậu cứ nhìn xuống đất làm gì vậy?
- Một người có thể trọng dụng hay không, thật ra có thể nhìn từ tư thế đi đường của họ, xem bước chân có vững vàng có đều đặn hay không, đây đều là kiến thức. A, học muội này có vẻ không tồi.
Nhưng đúng lúc này, Giang Cần nhìn thấy một cô gái mặc váy ngắn đi ngang qua, đôi chân của cô cân đối và trắng như tuyết, dưới chân đeo một đôi xăng đan pha lê có gót thấp, đôi chân ngọc ngà nhỏ nhắn được sơn móng màu hồng nhạt.
Ông chủ Giang như bị đâm một cái khó hiểu, trong miệng rít lên.
- Đừng nhìn, kia là trợ giảng mới đến của học viện chúng ta, cô ấy không có khả năng gia nhập 208 các cậu được. - Chu Phượng đúng lúc nhìn thấy liền nói một câu.
Giang Cần mở to hai mắt:
- Giảng viên nữ sao? Cảm giác càng hay hơn.
Đang nói chuyện thì đột nhiên ở phía trước bàn ký tên vang lên tiếng "hey ya". Giang Cần quay lại, nhìn thấy Nhâm Tự Cường giống như món hàng bị người ta kéo, đang bị đám đông ép ra ngoài. Trên người y đeo hai bọc hành lý, phía sau là một học muội tướng mạo thanh tú và một học đệ vóc dáng rất cao.
Nhìn từ trang phục và phụ kiện của bọn họ, hai người đó nhất định là một cặp, ba lô màu hồng trên tay Nhâm Tự Cường là của cô gái, balo màu đen là của chàng trai kia.
Tào Quảng Vũ và Chu Siêu đi theo phía sau, cười như chó có xương.
- Chuyện gì kia?
- Sau ngàn chọn vạn tuyển, lão Nhâm chọn cho mình một học muội, cậu ta đi tới nhất quyết muốn cầm hành lý cho, học muội kia cũng không từ chối mà trực tiếp đưa hành lý của mình cho lão Nhâm.
Giang Cần nhìn bóng dáng còng lưng của Nhâm Tự Cường:
- Không phải là rất tốt sao?
- Rất tốt cái gì!
Trên mặt Tào Quảng Vũ tràn đầy vui mừng:
- Sau khi học muội đưa hành lý cho cậu ta thì hô một tiếng, bảo bối anh mau đến đây, chỗ này có một học trưởng rất tốt bụng muốn xách hành lý giúp chúng ta nè!
Giang Cần rít lên:
- Có phải kiếp trước Nhâm Tự Cường đã đi phá miếu của Nguyệt Lão không?
- Không biết, nhưng bọn tôi đi trước nhé, chờ chút nữa phải phỏng vấn cảm nhận của lão Nhâm.
Tào Quảng Vũ và Chu Siêu nói xong lập tức đi theo, đúng là tệ không thể nhìn nổi.
Giang Cần suy nghĩ một chút, cảm thấy năm ngoái thời điểm mới tựu trường, tuy lão Tào không có vốn liếng nhưng cứ thích trang bức, tuy nhiên tâm lại không bẩn như bây giờ, không ngờ sau một năm trôi qua, mọi người đều có sự tiến bộ và trưởng thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận