Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 642: Câu chuyện của chúng ta (2)

Giang Cần tức giận méo cả mồm nhưng vẫn không thể ngừng lăn con chuột xem tiếp.
Vì cả câu truyện này đều viết theo góc nhìn của cô gái nên nội dung của chương một đối với hắn cũng hơi lạ lẫm, nhưng sau khi đọc đến cảnh nam chính ngồi xuống của chương này thì hắn đã quá quen thuộc rồi.
Nam chính không cẩn thận dẫm phải chân của thiếu nữ thiên tiên ngồi đối diện, nhưng cô lại được tặng một chai nước. Từ khoảnh khắc ấy, bánh răng vận mệnh đã bắt đầu dịch chuyển.
Điều kỳ diệu ở đây là cô chợt phát hiện ra lần nào cô cũng ăn đến miếng cuối cùng, lúc đầu cô còn nghĩ đó là trùng hợp, nhưng rồi cô nhận ra nam sinh đối diện lúc nào cũng ăn tới gần hết thì ngừng ăn.
“Cậu ấy cũng chiều mình.”
Cô gái đẹp tựa tiên nữ lạnh lùng nghĩ, trong lòng có cảm giác ong ong.
Tuy nhiên khi thời gian trôi đi, cuộc sống của nam chính càng ngày càng bận rộn, hắn lo lắng hỏi nữ chính liệu cô có cô đơn hay không, nữ chính nhẹ nhàng lắc đầu, nói rằng cô đã quen với sự cô đơn nên không có gì phải sợ cả.
Nhưng phải đến khi nam chính thực sự biến mất thì nữ chính mới nhận ra cô đã không thể quay trở lại cuộc sống cũ được nữa.
Đúng vậy, cô hơi nhớ hắn.
“Hay đấy, đọc cực kỳ đã, mong tác giả sớm ra chương mới!”
"Tôi nghĩ nội dung câu truyện có gì đó không ổn. Thế này đi, cậu gửi cho tôi bản thảo tiếp theo, tôi sẽ kiểm tra giúp cậu."
“Xin hỏi đi đâu thì được phát nữ chính dễ thương như thế này?”
"Chuyển thể từ một câu chuyện có thật á? Bà cha nó tên cầm thú này chắc kiếp trước đã cứu được trái đất ấy nhỉ!"
"Đã lưu lại rồi, xin hãy làm cho tôi mắc bệnh tiểu đường đi!"
"Lương tâm của tác giả chó tha đến mức đăng có năm chương. Không thể viết trước một hai chục chương rồi mới đăng à? Xem tý đã hết như thế này thì làm sao tôi có thể sống được?"
“Xin cho tôi một chương nữa đi, tôi thề sẽ không bao giờ chạm vào mấy thứ này nữa…”
Giang Cần đọc bình luận bên dưới, sau đó hắn lộ ra vẻ mặt nghiêm nghị, đưa tay lấy điện thoại gọi cho Tuệ Tuệ Tử sẵn sàng hy sinh đồng lương để hít đường.
Sinh viên đại học thường rất rảnh rỗi trong kỳ nghỉ hè, và Cao Văn Tuệ cũng như vậy. Hơn nữa do không thể nhìn thấy Phùng Nam Thư và Giang Cần bên cạnh nhau nên cô lại càng không hít được đường, chỉ đành dành hết sức lực để viết nên câu truyện này.
Hôm nay năm chương truyện đầu tiên của cô đã chính thức được đăng tải, nó quả thực đã gây ra phản ứng dữ dội chưa từng có.
Cô rất hưng phấn khi biết được tin này. Đúng vậy, trên đời này làm gì có người không thích hít đường cơ chứ, nếu có thì chắc là biến thái con mẹ nó rồi.
Tuy vậy trong lòng cô vẫn có đôi chút lo lắng, bởi vì cô biết Giang Cần rất dị ứng mấy chuyện tình yêu tình báo như thế này. Cho dù mọi người đều thấy tình bạn của hắn và Phùng Nam Thư đã biến tướng nhưng hắn vẫn cứng đầu cứng cổ bảo rằng đây là tình bạn kiểu mới.
Bạn học Tiểu Cao cảm thấy nhỡ mà Nam Thư tòi ra một Giang Cần mini hoặc Nam Thư mini thì có khi tên này vẫn sẽ bướng bỉnh nói rằng đây chỉ là thành quả của tình bạn phát triển tột bậc mà thôi.
Do vậy chỉ mỗi tựa đề của câu truyện này cũng có thể khiến Giang Cần tức xì cả khói.
Tựa đề "Nhân danh bạn bè để yêu em" tương đương với việc phá bỏ mọi sự ngụy trang của ông chủ Giang và phơi bày mọi sự mập mờ của hai người ra dưới ánh mặt trời. Mẹ bà, kích động quá đi mất.
Tuy nhiên khi Tuệ Tuệ Tử nhìn thấy tên người gọi, trái tim cô vẫn không nhịn được mà đập loạn xạ, thầm nghĩ lần này đi đời nhà ma rồi, hắn gọi đến để hỏi tội cô đây mà.
Không cần phải hỏi cũng biết, Giang Cần chắc chắn sẽ cấm câu truyện này của cô, thậm chí sẽ trừ sạch toàn bộ tiền lương bán thời gian một năm tới của cô. Có khi tốt nghiệp xong cô phải thực sự đến nhà hắn làm bảo mẫu để trừ nợ cũng nên.
Ngay cả hắn cũng không dám thừa nhận tình cảm của mình, vậy mà cô lại viết huỵch toẹt ra cho toàn mạng xem như vậy, cô đúng là tự mua dây buộc mình.
Quả nhiên khi Tuệ Tuệ Tử trả lời điện thoại, đầu bên kia lập tức có tiếng gầm rú nghe như sắp ăn thịt người ta vậy.
- Cô đã viết cái truyện nhiều kỳ kia trên diễn đàn phải không? Cô có biết lịch sự không? Rốt cuộc có biết không?!
Cao Văn Tuệ đang ngồi trước máy tính không khỏi rụt đầu lại:
- Không lịch sự nhưng mà rất kích thích.
Sắc mặt Giang Cần tối sầm:
- Bây giờ tôi muốn thông báo cho cô rằng toàn bộ tiền lương của cô trong năm tới đã bị trừ sạch rồi!
- Tôi cứ không đấy!
Cao Văn Tuệ cũng rất tức giận, thầm nghĩ bản thân đã quá thuộc lòng với mấy trò này của hắn rồi, nhưng tại sao vừa mới tải lên đã bị hắn nhìn thấy cơ chứ:
- Cậu không phải là ông chủ lớn bận trăm công nghìn việc sao? Không đi kinh doanh buôn bán đi còn đi xem bài viết trên diễn đàn làm cái gì hả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận