Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 415: Con rồng thứ hai (1)

Đột nhiên Viên Hữu Cầm nheo mắt lại:
- Mẹ nhớ rõ lúc ở nhà bà ngoại, con bảo cái danh Ngôi sao học tập kia là giả đúng không?
- Làm gì có chuyện đó chứ, chắc chắn là mẹ nghe lầm rồi, con còn không nhớ rõ con đã nói gì rồi đây nè.
Giang Cần nghiêm túc nói hưu nói vượn rồi mở cửa đi xuống tầng.
Tai tiếng về tình cảm của hắn đã bị truyền ra từ nhà ngoại, chắc giờ các trung tâm tình báo của thôn Nam Nhai đã thảo luận liên tục suốt mấy ngày nay rồi, chỉ còn sót lại vinh quang của Ngôi sao học tập thôi, hắn phải bám víu nó cho bằng được.
Tới khi ra khỏi tiểu khu, Quách Tử Hàng và Dương Thụ An đã xách hành lý đứng đợi, lúc này hai người họ vẫn còn đang đánh nhau ở ven đường.
- Nghe nói cậu đề cử tôi đi làm tùy tùng cho Giang Cần đúng không?
- Không có không có, hiểu lầm thôi, cậu đừng nhe răng nữa, tôi sợ.
- Lão Quách không có đạo nghĩa tý nào hết, cậu muốn ở nhà thêm hai ngày, cậu nghĩ tôi không muốn chắc?
Dương Thụ An phun một ngụm nước miếng vào mặt y, hắn muốn về nhà bê chân dê tới đây hun chết y lắm rồi.
Nhưng khi Giang Cần vẫy vẫy tay với bọn họ, hai người lại hóa thân thành chó săn ngay lập tức, không hề biểu lộ ra sự không thoải mái tí nào cả, sau đó hai người lần lượt leo lên xe, át chủ bài là một cái tùy tùng EQ cao.
Thật ra ý tưởng của hai người họ cũng đơn giản thôi, nếu không phản kháng được thì cứ hưởng thụ đi.
Sau quãng đường dài hai tiếng đồng hồ, ba người đã tới Lâm Xuyên.
Trạm thứ nhất, Giang Cần muốn đến là trung tâm thương mại Vạn Chúng vì mấy hôm trước Hà Ích Quân có gọi điện tới bảo là cuộc cải cách đã bắt đầu tiến hành rồi, hỏi xem bao giờ hắn rảnh để còn qua xem và chỉ đạo mọi người.
Dựa theo tính toán từ trước của Giang Cần thì thời gian để Multi-group mở rộng quy mô ở Đại học Bách khoa và Đại học Sư phạm cũng phải cần ít nhất khoảng hai ba tháng.
Tới lúc ấy, cuộc cải cách ở trung tâm thương mại Vạn Chúng cũng đã bắt đầu có hiệu quả, ‘Multi-group đến cửa hàng’ cũng có thể tham gia vào ngay lập tức, mượt hơn sunsilk.
Giống như tiệm trà sữa Hỉ Điềm cung cấp lực hấp dẫn sung túc cho diễn đàn, thì việc tiếp nhập với Vạn Chúng cũng là bước đi quan trọng để Giang Cần xây dựng sự nghiệp ở cái thành phố Lâm Xuyên này.
Vậy nên, Giang Cần rất vui vẻ tiếp nhận lời mời của Hà Ích Quân.
Sau khi tới trung tâm thương mại, người tiếp đón bọn họ là Triệu Tổ Xương, y phụ trách công việc trong giai đoạn tiền cải cách, vừa thấy Giang Cần một cái là đã gấp gáp triển lãm thành quả của mình.
Loại cảm giác này giống như là một học sinh mới đạt được thành tích nào đó và muốn cầm đi khoe với giáo viên để nhận được lời khen ấy.
- Giang tổng, giờ chúng tôi đã phân tầng ba ra làm hai khu vực, một bên dùng để làm công tác chuẩn bị và kỹ thuật, một bên tiến hành trang hoàng các cửa hàng, những tầng khác cũng kiểu kiểu như vậy.
- Trong kế hoạch đã sớm định ra thì tầng ba là khu ẩm thực, dựa án tạm thời bây giờ là tiệm lẩu, tiệc buffet, bít tết, đồ ăn địa phương và nửa phố ăn vặt, một bộ phận là cửa hàng nhượng quyền, một bộ phận là trong công ty tiến cử, chúng tôi định triển khai đồng đều tất cả các hạng mục.
Giang Cần đi theo Triệu Tổ Xương tới khu vực phía đông thì thấy, đúng là có hơn nữa diện tích bị vây lại bởi các tấm cảnh báo màu xanh lá cây.
Sau khi diện tích bị chiếm lấy một nửa, khu đồ điện gia dụng trở nên vô cùng chen chúc, nhìn qua đúng kiểu ngột ngạt khó thở, khiến cả trung tâm thương mại cũng trở nên hơi chật chội.
- Lão Triệu, tôi kiến nghị không cần lãng phí những miếng bảo hộ này mà là nên lợi dụng hết khả năng đi.
Triệu Tổ Xương dừng bước lại rồi nhìn hắn một cái:
- Giang tổng, không lãng phí là có ý gì?
Giang Cần đi qua vỗ vỗ vào vai y rồi nói:
- Chỗ này dán poster quảng cáo tuyên truyền cho dịch vụ sắp tới đi, cũng báo trước cho khách hàng về việc thăng cấp dịch vụ này, đừng để chúng trụi lủi như vậy, không thì vẽ một chị gái tóc đen xinh đẹp lên đây cũng được, còn đỡ hơn để như thế này.
- Có tuyên truyền như vậy có hiệu quả không?
- Chắc chắn sẽ có hiệu quả, độ hút mắt của mấy chị gái xinh đẹp thì khỏi phải nói rồi ha. Nhưng mà đây không phải điều quan trọng nhất, quan trọng nhất là phải có chút hình vẽ màu sắc vào mới không khiến người tiêu dùng có cảm giác như trung tâm thương mại của mấy người sắp đóng cửa tới nơi rồi.
Triệu Tổ Xương sửng sốt:
- Giờ nhìn như này, giống sắp đóng cửa lắm hả?
Giang Cần nhìn về phía Quách Tử Hàng và Dương Thụ An:
- Hai người thấy sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận