Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 489: Năm mươi tờ da mặt

Sau đó, cả đoàn hơn mười người đi theo Nhạc Trúc lên tầng cao nhất, rầm rầm xông vào văn phòng.
Nhìn cả tầng bằng phẳng rộng rãi, cửa sổ sát đất kiêu ngạo, bọn họ ngoại trừ vẻ mặt khiếp sợ ra vẫn là vẻ mặt khiếp sợ.
- Ông chủ, đây là cậu thuê à? Tốn bao nhiêu tiền chứ?
Tô Nại há hốc mồm.
Giang Cần dùng ngón cái và ngón trỏ nắn ra một độ dày khoảng nửa xăng-ti-mét:
- Cũng không tính là nhiều, đại khái chính là như vậy.
Tô Nại tự mình so sánh một chút:
- Cũng không dày lắm, nhiều nhất cũng chỉ 50 tờ một trăm thôi. Văn phòng lớn như vậy mà 5 ngàn tệ là xong? Là thuê theo tháng phải không?
- Tôi nói là mặt mũi, mỗi một trăm mét vuông chỉ tốn mấy mi-li-mét da mặt của tôi thôi.
Sau khi suy luận logic cẩn thận, Tô Nại bừng tỉnh đại ngộ, mẹ kiếp, thì ra văn phòng lớn này là do ông chủ mượn bằng da mặt dày!
Lợi hại lợi hại, quả thật là người mặt dày được cả thiên hạ.
Tô Nại không biết việc hoán đổi tài nguyên giữa Giang Cần và Hà Ích Quân, nhưng vẫn cảm thấy rất lợi hại.
- Ông chủ, tương lai chúng ta sẽ chuyển đến đây làm việc sao? Có bất tiện lắm không, dù sao mọi người vẫn còn phải đi học.
- Không, tạm thời các cô vẫn làm việc ở trong trường học, văn phòng này có cách dùng khác.
Hiện tại, Multi-group đã có một tổ kinh doanh rất hoàn chỉnh, trong khi đó các dự án internet thường không bị giới hạn bởi không gian. Cho nên, đội ngũ cốt lõi có thể làm việc ở bất cứ đâu, không cần phải chuyển toàn bộ sang đây.
Ngoài ra, việc đặt đội ngũ cốt lõi ở trường sẽ thuận lợi hơn cho việc hèn mọn phát triển trong giai đoạn sau, cũng thuận lợi hơn cho Giang Cần khống chế toàn cục.
Hắn là một sinh viên ngoan thích đi học, không thể ngày nào cũng chạy đến đây để theo dõi tiến độ công việc.
Cho nên, văn phòng ở tầng cao nhất của Vạn Chúng này chỉ xếp hai bộ phận.
Một là bộ phận tuyên truyền, chịu trách nhiệm lập kế hoạch quảng cáo và tuyên truyền tiếp thị, còn lại là bộ phận kinh doanh, chịu trách nhiệm đàm phán hợp tác và duy trì khách hàng.
Trường học và xã hội là khác nhau, tính nhắm mục tiêu và trọng điểm của marketing cũng khác nhau.
Giữa sinh viên và sinh viên không tồn tại rào cản thông tin, có thể thông qua cuộc thi hoa khôi trường để đạt được sự chuyển hóa lưu lượng toàn diện. Nhưng lưu lượng truy cập của xã hội rõ ràng phân tán và đa dạng hơn, không dễ dàng dẫn dắt quy mô lớn.
Cho nên, muốn thực hiện quảng bá toàn thành phố, thì những phương thức thu hút như cuộc thi hoa khôi rõ ràng đã không thể sử dụng được nữa.
Chẳng lẽ bạn đi khắp nơi để bầu chọn hoa khôi khu dân cư, nữ thần chung cư, nữ hoàng khiêu vũ quảng trường?
Vậy cũng quá phi thực tế và tốn thời gian, ngoài việc khiến Quách Tử Hàng cảm thấy hưng phấn thì không có tác dụng gì khác.
Hơn nữa, hồ lưu lượng Zhihu thích hợp với thể chất của những cục cưng đại học hơn, một khi bước vào xã hội, rất nhiều thứ sẽ không thể kiểm soát được.
Dưới tình huống như vậy, Giang Cần phải loại bỏ hoàn toàn các giai đoạn thu hút của cuộc thi hoa khôi và thu hút lưu lượng truy cập từ Zhihu, thay vào đó hắn phải thuê một nhà lập kế hoạch tiếp thị chuyên nghiệp để thực hiện các hoạt động tiếp thị và tuyên truyền nguyên thủy nhất cho Multi-group.
Mặt khác, sau khi nghiệp vụ của Multi-group đi vào xã hội thì môi trường phải đối mặt cũng sẽ phức tạp hơn. Ngay cả khi Giang Cần có thể một mình đảm đương một phía, hắn cũng sẽ gặp phải khốn cảnh không có cách nào phân thân, cho nên việc thành lập bộ phận kinh doanh là điều cần thiết.
Bộ phận này chịu trách nhiệm xử lý các cuộc đàm phán hợp tác và mọi công việc kết nối, giống như là bộ phận đối ngoại của Hội Sinh viên, tác dụng rất rời rạc, nhưng không có không được.
Giấu trái tim ở trong trường học, đặt tuyên truyền và kinh doanh ở trung tâm thành phố, mỗi bên phụ trách một việc, phát triển lành mạnh. Đây là hình thức phát triển thích hợp nhất cho Multi-group hiện nay, cũng là chuyện Giang Cần đã bắt đầu lên kế hoạch từ kỳ nghỉ đông.
- Lan Lan, cô lại đây một chút.
- Có chuyện gì vậy ông chủ? - Ngụy Lan Lan từ trước cửa sổ sát đất đi tới.
Giang Cần chỉ Nhạc Trúc đứng sau lưng:
- Từ nay giám đốc Nhạc sẽ là thư ký hành chính của tôi ở đây, cương vị chức trách cũng giống như các cô, nghiệp vụ cũng có nét tương đồng, về sau cô phải thường xuyên trao đổi.
- Vâng ông chủ. Giám đốc Nhạc, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn.
Nhạc Trúc mỉm cười, cùng Ngụy Lan Lan bắt tay:
- Hy vọng hợp tác vui vẻ, trưởng phòng Ngụy.
- Trưởng phòng gì gì đó không dám nhận, chị gọi em Lan Lan là được rồi.
- Vậy thì em cứ gọi chị là Nhạc Trúc đi, hoặc là chị Nhạc cũng được.
Sau khi giới thiệu xong hai người với nhau, Giang Cần lại vẫy vẫy tay:
Bạn cần đăng nhập để bình luận