Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 312: Thầy ơi em muốn học cái này (1)

- Đợt ưu đãi đầu tiên cũng giảm 20% thì khác gì cái này?
- Đối với người tiêu dùng thì không khác nhau là bao, nhưng lại có tác dụng rất khác với trang web. Đợt ưu đãi đầu nhắm đến những người dùng đã đăng ký, mục đích để bọn họ có thể trải nghiệm cảm giác đặt hàng, còn ngày hốt hàng ký túc xá lại nhằm vào những người chưa đăng ký. Những người này không quan tâm tới những thứ mới mẻ, cũng không hứng thú với ưu đãi nên chỉ có thể dựa vào việc người khác rủ rê, mục đích lập đội là muốn người dùng cũ kéo người dùng mới tham gia.
Tô Nại giác ngộ:
- Tôi hiểu rồi, có nghĩa là chỉ cần một người trong ký túc xá đăng ký Multi-group là sẽ kéo cả ký túc xá đó đăng ký vì khuyến mãi 20% đó.
- Thông minh đó Tô Nại.
- Cậu nói thật chứ?
Tô Nại rất vui.
Giang Cần gật đầu:
- Lần trước làm xong hoạt động kia luôn rồi mà cô vẫn chưa hiểu cái gì, giờ chưa bắt đầu hoạt động mà cô đã hiểu rồi, đúng là phát triển khỏe mạnh.
Tô Nại cạn lời.
Cùng lúc đó, đoàn học tập ngồi ở hàng sau văn phòng không nhịn được mà bắt đầu bàn tán xôn xao.
Nói thật trước khi cuộc họp diễn ra thì ấn tượng của bọn họ về 208 chả khác gì các dự án khởi nghiệp khác, cảm thấy cũng chỉ thế mà thôi, không có điểm gì đặc biệt.
Chỉ là văn phòng lớn hơn chút, người nhiều hơn một chút, còn làm ra được sổ tay giới thiệu xí nghiệp ra dáng ra hình thôi.
Nhưng mà khi cuộc họp chính thức bắt đầu thì bọn họ mới phát hiện khí chất của nhân viên 208 đều thay đổi hết, trở nên vô cùng chuyên chú.
Mà người chủ trì cuộc họp là Giang Cần lúc nãy còn hi hi ha ha cũng lật mặt trong một giây, thể hiện ra mũi nhọn của mình.
Tình cảnh này không hiếm gặp ở các xí nghiệp chính quy nhưng lại xuất hiện ở một tổ mới thành lập toàn sinh viên thì lại có ý nghĩa rất khác.
- Chủ nhiệm Lý thấy sao?
- Mỗi bước của cậu trai tên Giang Cần đều rất chính xác, không giống đang đùa giỡn.
- Giang sư huynh, em có một câu hỏi, bên anh truy cập vào hệ thống thông tin sinh viên hả?
- Đương nhiên là không rồi.
- Vậy các anh xác định những người trong đội có cùng ký túc xá hay không bằng cách nào?
- Không cần phải rạch ròi thế đâu, quan tâm bọn họ có cùng ký túc xá hay không làm gì, dù có lôi kéo người khác mà không phải bạn cùng phòng ký túc xá thì cũng đâu có sao, chỉ cần có người dùng mới thì hoạt động lần này của tôi không vô ích rồi.
- Nhưng nhỡ toàn tài khoản giả thì sao?
- Không có khả năng tồn tại tình huống một người có bốn số điện thoại được, dù là hai sim thì cũng phải có hai cái điện thoại, nên nói rồi, chỉ cần có một người mới là tôi kiếm lời rồi.
Nghiêm Lộ đến từ Đại học Bách khoa nghe xong thì cũng đã giác ngộ, hóa ra những quy tắc thương nhân nói ra chưa bao giờ dành cho bản thân cả.
Đường hoàng, thật sự quá đường hoàng, khiến con người ta phải mở rộng tầm mắt.
Trên người vị sư huynh này chẳng còn chút chân thành lương thiện của sinh viên bình thường nữa rồi!
Người như vậy không thành công thì ai thành công?
Nghiêm Lộ vẫn luôn hứng thú với việc khởi nghiệp, cũng đã từng làm cực kỳ nhiều dự án nhỏ ở trong trường, không thì cô cũng chẳng được tuyển vào đoàn với chức vụ đại biểu rồi.
Nhưng sau khi thấy được những thao tác của vị sư huynh này, rồi nghĩ lại số tiền ít ỏi vất vả mãi mới kiếm được của mình, cô như được mở ra một chân trời tri thức.
- Thầy ơi, em có thế học cái này không?
- À… Vẫn nên hạn chế thì hơn, em không khống chế được nó đâu.
Sau khi kết thúc cuộc họp, Giang Cần nhờ Trương Bách Thanh hẹn mấy giảng viên dẫn đoàn tới phòng 207 để chuẩn bị trước cho việc mở rộng diễn đàn và cuộc thi bình chọn hoa khôi sau này, cũng dùng hết miệng lưỡi để giải thích thời gian dự định và kế hoạch cụ thể.
Chủ nhiệm Tôn của Đại học Bách khoa và chủ nhiệm Lý của Đại học Sư phạm nghe xong thì gật đầu lia lịa, nói luôn rằng nếu Giang Cần thật sự muốn đưa đội tới mở rộng thì bọn họ chắc chắn sẽ trợ giúp hết mình theo khả năng.
Dù là lời khách sáo hay là thật thì mục đích “để lại ấn tượng sâu đậm cho giáo viên ngoài trường” của Giang Cần xem như là hoàn thành, những món ăn vặt mới mua cũng không hy sinh vô ích rồi.
Cuối cùng hai chủ nhiệm còn để lại số điện thoại cho Giang Cần.
Cái này gọi là nhạn qua nhổ lông, dù mới nắm được hai dãy số nhưng từ khi có hai dãy số này thì không gian để bọn họ hành động trong tương lai sẽ lớn hơn rất nhiều.
Dù là tìm mặt bằng để mở tiệm trà sữa hay phải phê duyệt thủ tục thì cũng tìm được giải pháp rồi.
Làm ăn buôn bán là như vậy, dù là tặng thì cũng phải nghĩ cách để đưa quà đến người thật sự có thể giúp mình, nếu tặng sai người thì chỉ là công dã tràng mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận