Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 1120: Chủ quản cũng bị đào đi? (2)

Tả Bách Cường và Trương Quảng Phát trao đổi với nhau một hồi, sau đó không nhịn được mà nhìn về phía Trang Thần ngồi bên phải họ.
Ba người họ dù sao cũng cùng ở một phòng ký túc xá, mối quan hệ cũng khá tốt, bây giờ họ đang bàn luận về sự trâu bò của Giang Cần ngay trước mặt Trang Thần, rõ ràng sẽ khiến Trang Thần cảm thấy không dễ chịu.
Nhưng điều khiến Tả Bách Cường và Trương Quảng Phát cảm thấy ngạc nhiên là, Trang Thần thực sự không quan tâm, thậm chí khóe miệng còn hơi nhếch lên, trông có vẻ rất vui vẻ.
Quả là kỳ lạ, bởi vì dù chỉ là một con chó bên lề đường vẫy đuôi với Giang Cần, Trang Thần cũng phải chạy lại, bẻ tai nó mà mắng một câu "Nông cạn", nhưng hôm nay lại không sao?
"Lão Trang, cậu cười cái gì thế?" Trương Quảng Phát có chút hoài nghi.
Trang Thần nâng cốc rượu lên, chạm cốc với y, vẻ mặt thoáng chút phóng khoáng: "Không có gì, chỉ là vô tình nghe thấy Tống Tình Tình và Giản Thuần đang nói chuyện thôi."
"Họ đang nói về cái gì?"
"Có vẻ như Giản Thuần muốn có con, tôi không nghe rõ phần sau lắm, nhưng tôi nghe thấy tên mình."
Trang Thần liền uống sạch cốc rượu, cả người có cảm giác như đang lâng lâng, dùng một thành ngữ để diễn đạt, đó là như được tắm trong gió xuân.
Trương Quảng Phát nhìn y, sửng sốt một lúc, sau đó nheo mắt lại, luôn cảm thấy đỉnh đầu y hơi nhọn.
Trong khi đó, Giang Cần kết thúc cuộc gọi, vừa mới nâng cốc rượu lên, thì thấy Tào thiếu gia vẻ mặt nóng lòng vẫy tay: "Lão Giang, chúng ta đổi chỗ nhau đi, chỗ của cậu quá đẹp, tôi muốn Siêu Tử chụp cho tôi một tấm."
Giang Cần méo miệng: "Đổi chỗ cũng vô ích, bởi vì cái đẹp không phải ở chỗ, mà là ở tôi!"
"Khổng Tử cũng không được, nhanh lên cho tôi chụp một cái."
"Rắc rối thật đấy."
Ai ngờ y vừa nâng cốc đứng dậy, Trương Quảng Phát bên cạnh lập tức hoảng hốt, cũng nâng cốc đứng dậy, còn tưởng rằng Giang Cần muốn phát biểu lời chúc.
Giang Cần ngạc nhiên nhìn y: "Quảng Phát muốn tiến bộ đến thế à? Nhưng đây không phải là nâng cốc chúc mừng, tôi chỉ đang đổi chỗ với Tào ca thôi."
"Ồ ồ..."
Lúc này, Tào Quảng Vũ nhẹ nhàng chạy đến, ngồi vào chỗ của Giang Cần, còn lấy điện thoại ra, bắt chước dáng vẻ vừa rồi của hắn.
Siêu Tử cũng rất ăn ý, không ngừng chỉ đạo, bảo y nghiêng một chút sang trái, đầu hơi nghiêng sang phải, cuối cùng sau một hồi im lặng, điện thoại đột nhiên phát ra tiếng chụp ảnh liên hồi.
"Đẹp không?"
Tào thiếu gia vội vã chạy lại, cầm điện thoại nhìn một cái, phát hiện ra mình chỉ xuất hiện nửa khuôn mặt, không, là một phần ba khuôn mặt, còn ở giữa màn hình lại là một cô nàng mặc váy jean ngắn.
Chu Siêu hít một hơi sâu: "Tào ca, tôi đã phải lòng ngay từ cái nhìn đầu tiên."
Giang Cần đứng bên cạnh uống rượu, nhìn mọi người nói cười vui vẻ, dường như có chút xúc động, không nhịn được mà thở dài nhẹ nhàng.
Nhâm Tự Cường cầm chai rượu rót đầy cho hắn: "Giang ca, sao cậu còn thở dài thế?"
"Nhìn thấy các cậu trẻ trung, phong nhã hào hoa như thế, còn có thể sở hữu biết bao niềm vui, tôi cảm thấy thật ghen tị. Còn tôi, ngoài đống tiền không có ý nghĩa gì, thực ra chẳng có gì cả."
Sau đó, lớp ba đã no nê, lần lượt rời đi, tới một Karaoke gần đó hò hét một hồi mới thực sự cảm thấy thỏa mãn.
Trong khi họ đi hát, tại một spa ở Thâm Thành, Tống Hùng và Khang Kính Đào đang thoải mái không biết trời trăng gì, trái ngược hẳn với hạng mục giải trí của sinh viên đại học, quá xa hoa và đồi trụy.
"Long Cương, La Hồ và Phúc Điền, các quản lý kia tình hình thế nào rồi?"
"Có thể coi là đã đồng ý, ngày mai tôi sẽ lại đi thúc giục, sau đó đến chỗ các anh ký một bản hợp đồng lao động là xong."
"Tống tổng, anh quả nhiên là một nhân tài."
Tống Hùng nửa nằm trên ghế mát xa chân, cười với cô em gái đang mát xa chân cho mình: "Khang tổng, anh quả là tri kỉ của tôi."
Khang Kính Đào xua xua tay: "Chúng ta tương trợ lẫn nhau."
"Đã nói đến mức này rồi, thì tôi cũng sẽ nói thật với anh, thực ra tôi đã sớm không muốn tiếp tục nữa, anh nói xem, theo một sinh viên có thể làm nên chuyện lớn gì? Đó không phải là làm bậy sao."
"Lời của Tống tổng thực sự đã đi thẳng vào trọng tâm, sinh viên ra ngoài làm ăn, còn không phải là hồ đồ sao?"
Khang Kính Đào cầm chai rượu ngoại trên bàn rót cho y một ly: "Nhưng tôi nghe nói kế hoạch đã định của họ là từ ngày mai bắt đầu tiến hành quảng cáo ưu đãi hàng ngày, phiền Tống tổng giúp tôi chú ý một chút."
Tống Hùng chẳng coi trọng chuyện đó: "Multi-group giờ ngay cả chủ quản cũng không có, lẽ nào để đám giám đốc kia dẫn đội sao? Họ thì biết cái quái gì."
"Đúng là vậy, nhưng nếu anh có thể giúp chúng tôi kéo một nhóm phát triển thị trường qua đây thì tốt biết mấy, tôi nghe nói phát triển thị trường của Multi-group còn chia cấp độ nữa? Nếu có thể kéo được vài vương giả mạnh nhất, trụ sở chắc chắn sẽ lại thưởng cho anh một phần."
"Điều này..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận