Đều Trùng Sinh Rồi Còn Yêu Đương Gì Nữa A?

Chương 299: Công nghệ thay đổi cuộc sống

Lúc này, mấy người đi Thực Vi Thiên ăn cơm đều lục tục trở về, sau khi chắc bụng, toàn thân đều tràn đầy năng lượng.
Thế là, hoạt động marketing ban đêm chính thức bắt đầu.
Mánh lới của làn sóng marketing lần này chủ yếu là đếm ngược đến giảm giá đầu tiên, kêu gọi những người dùng chưa được hưởng giảm giá hãy tham gia ngay lập tức.
Cái gì mà tận dụng thời cơ, hãy mua càng sớm càng tốt, quá hạn không đợi, đã giữa mùa đông rồi bạn không dự trữ một chút sao?
Lộ Phi Vũ gõ bàn phím lạch cạch, hạ bút thành văn các loại kỹ thuật marketing, tạo ra cảm giác cấp bách rằng sự kiện sắp kết thúc.
Giang Cần đứng phía sau y vô cùng vui mừng, trong lòng tự nhủ thằng nhóc này mẹ nó đúng là quỷ tài marketing.
Nhìn bài viết uyển chuyển này mà xem, nhìn sức lôi cuốn của nó đi, ai có thể nghĩ rằng y từng viết cho Liễu Y Y hai chữ “thanh tú” trong cuộc thi hoa khôi trường, ai khuyên cũng không nghe, còn nói là học báo chí thì nhất định phải tôn trọng sự thực khách quan.
- Ông chủ, viết thế này có quá khoa trương không?
- Không khoa trương, nếu tôi mà trẻ hơn một chút, bảo đảm sẽ bị cậu lừa xoay vòng.
Lộ Phi Vũ sửng sốt một chút, trong lúc nhất thời không phân rõ đây là lời hay ý đẹp hay lời chê bai.
Cùng lúc đó, bên Tô Nại cũng phối hợp với bộ phận marketing của Lộ Phi Vũ tung ra chương trình đếm ngược đến ngày giảm giá đầu tiên trên trang chủ của website.
Trải qua một loạt thao tác, đúng mười giờ tối nghênh đón thời điểm lưu lượng truy cập cao nhất, nhất là đăng kí lượng gia tăng, đặc biệt là lượng đăng ký còn tăng vượt quá tổng lượng trong ngày.
- Ông chủ, tôi đã xuất báo cáo dữ liệu ngày hôm nay rồi.
Khi chiến dịch marketing sắp kết thúc, Tô Nại đưa qua một bản báo cáo ghi chép ghi lại lượng đăng ký và tình hình tiêu thụ ngày hôm nay.
Hiện tại diễn đàn Zhihu hiện có hơn 40 nghìn người dùng hoạt động hàng ngày, ngoại trừ một nửa số người từ Đại học Khoa học Kỹ thuật, vẫn có hơn 20 nghìn người dùng hoạt động hàng ngày.
Nhưng trên thực tế, chỉ có rải rác 3 nghìn người đăng ký vào ngày đầu tiên Multi-group ra mắt, và trong số những người dùng đã đăng ký này, có chưa đến 60% số tài khoản quyết định tiêu phí.
Vậy là sau ngày giảm giá đầu tiên, hoạt động marketing sẽ tiếp tục nhưng bọn họ không thể giảm giá lớn như vậy được nữa.
Giang Cần làm nền tảng B2C - Business To Consumer, không chỉ yêu cầu người tiêu dùng mà còn cả người bán. Cũng không khác gì đối với những hộ kinh doanh phải gánh chịu tiền thuê, phí điện nước, rồi cuối cùng phải xuất hàng với giá vốn, tóm lại là phải chịu lỗ.
Thỉnh thoảng thực hiện khuyến mãi còn được, nhưng nếu việc này tiếp tục diễn ra liên tục thì cho dù hắn có thể tiếp tục duy trì được, những hộ kinh doanh kia cũng chưa chắc có thể tiếp tục chống đỡ được.
Do đó, khi ngày giảm giá đầu tiên chính thức kết thúc, sản phẩm giảm giá sẽ quay trở về giá gốc ban đầu rồi mới áp dụng khuyến mãi, nhưng cũng phải để lại một phần lợi nhuận cho người bán.
- Tình hình có lạc quan không?
Giang Cần bưng chén lên nhấp một ngụm trà:
- Coi như là lạc quan.
Đổng Văn Hào ngồi cạnh nghe tiếng chợt sững sờ, sau đó đưa tay gãi gãi đầu:
- Vậy tức là cũng không quá lạc quan?
- Anh nghe ở đâu mà nói không lạc quan?
- Ông chủ, nếu tình huống thực sự lạc quan thì bây giờ miệng của cậu hẳn là sắp nhếch lên ngang với lông mày rồi.
Giang Cần bình tĩnh cười cười:
- Tôi nói lạc quan là chỉ nhằm vào ngày đầu tiên thôi, nhưng vẫn còn một khoảng cách rất xa mới đạt được mục tiêu cuối cùng, cho nên miệng của tôi tạm thời không nhếch lên, mọi người hãy bình tĩnh.
Nghe được câu này, toàn thể nhân viên 208 lập tức ưỡn ngực:
- Đã rõ!
- Tốt, mọi người vất vả rồi, đều trở về chui vào ổ chăn đi!
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt Đường Lâm cũng không nhịn được mê mang, đúng là muốn mạng mà, cảm giác ông chủ hôm nay thật đẹp trai, là bởi vì hắn vừa đổi quần áo sao?
Tại sao lại có một người càng ngày lại càng đẹp trai như vậy, có còn vương pháp không?
Sáng sớm hôm sau, đồng hồ báo thức của Giang Cần đánh thức Chu Siêu, một tiếng hét giận dữ lặng lẽ đánh thức tâm trí đang ngủ say của hắn.
Ổ chăn mùa đông ấm áp mà mềm mại, khiến người ta không muốn rời giường, dù là Giang Cần cũng vậy.
Đã làm ông chủ mà còn phải ngủ muộn dậy sớm, còn có thiên lý không?
Hắn nghiến răng kiên trì đứng dậy khỏi giường, sau khi rửa mặt xong thì lần lượt gọi ba người trong ký túc xá dậy, hỏi bọn họ có muốn ăn sáng không.
- Không cần đâu Giang ca, tối hôm qua tôi đã đặt trước đồ ăn sáng trên Multi-group rồi.
Chu Siêu đắc ý nói.
Nhâm Tự Cường cũng xổ tiếng Anh:
- Me too.
- Được rồi, công nghệ thay đổi cuộc sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận