Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 953 -




“Anh cười vì em đáng yêu.” Bạc Đình xoa mặt của cô, lập tức lại khôi phục lại vẻ mặt như lúc ban đầu.
“Anh muốn cười liền cười đi, đừng thay đổi sắc mặt như đang diễn kịch, nói thay đổi sắc mặt liền thay đổi sắc mặt.” Cô trả thù đánh lên ngực anh.
Anh cười sao? Có rõ ràng như vậy sao?
Nhiều năm sống như cái xác không hồn, đã sớm làm anh chết lặng.
Cho đến khi gặp được Thanh Ca, cho đến khi ở cùng cô…… Anh mới tìm được cảm giác làm con người.
A Long và Hoàng Tam cảm thấy da đầu tê dại.
Hai người kia có thể về nhà rồi nói chuyện yêu đương được không?
Nơi này chính là siêu thị!
Còn có hai người sống to lớn như bọn họ nữa mà.
Trở về biệt thự.
Thẩm Thanh Ca vừa đi vào phòng bếp, Bạc Đình liền đi theo vào.
“Không phải nói để anh làm cơm tối sao? Em đi nghỉ ngơi đi.” Bạc Đình xoa lòng bàn tay của cô.
Cô nhìn anh một cách xem thường, “Anh Đình, có phải anh quá tự tin về mình rồi hay không? Em còn mua tôm với cá, anh có biết làm không?”
Bạc Đình bị cô nói đến nghẹn lời.
Anh sẽ không!
“Có sách dạy nấu ăn, anh có thể học.” Khí thế của anh lập tức nhỏ hơn ba phần.
“Phốc ha ha……”
Cô cười đến mức đau cả bụng, sao Bạc Đình lại đáng yêu như vậy?
“Em không thân với A Long và Hoàng Tam, anh để cho em đi ra ngoài chiêu đãi bọn họ, em sẽ rất xấu hổ. Hơn nữa, anh cưới một người vợ tốt, không muốn khoe khoang trước mặt bạn bè một chút sao?” Cô đẩy anh đi ra ngoài.
Anh cúi đầu, môi dán ở trên mặt cô, nghiêm túc mà nói: “Em là vợ của anh, lại không phải hàng hoá. Chẳng lẽ em không biết nấu cơm, liền không đáng để khoe khoang sao?”
Cô hơi nghẹn ngào.
Bạc Đình thật sự rất tốt bụng……
“Em biết rồi, anh nhanh đi ra đi.” Cô cúi đầu, muốn che giấu đuôi mắt lóng lánh nước.
Bạc Đình nhìn ra suy nghĩ của cô, không có mạnh mẽ ở lại.
Tuy rằng biết A Long và Hoàng Tam có thành kiến với cô, nhưng mà may mắn cô biết làm sao để “Chinh phục” được bọn họ.
Dù sao ở một thời không khác cũng quen biết nhiều năm như vậy, khẩu vị của hai người bọn họ cô vẫn nắm rất rõ.
Buổi tối, Thẩm Thanh Ca làm ruột già xào cay, thịt bò với khoai tây và cà chua, cá lư hấp, tôm viên cay……
Đồ ăn còn chưa bưng lên bàn, A Long liền mặt dày ngồi vào bàn ăn trước.
“Thơm quá, chị dâu, chị thật là giỏi.” A Long phản bội.
Hoàng Tam khinh thường liếc mắt nhìn anh ta một cái.
Cái đồ không có khí phách này!
Gió thổi chiều nào theo chiều đó!
Rất nhanh, Bạc Đình bưng hết tất cả món ăn lên bàn.
A Long và Hoàng Tam nhìn các món ăn có đủ màu sắc hương vị quả thật giống như quỷ chết đói vậy, không ngừng gắp đồ ăn lên ăn.
Thấy cảnh tượng như vậy, Bạc Đình cảm thấy rất mất mặt!
Hai tên nhóc này, vì sao phải biểu hiện thô lỗ và thô tục như vậy ở trước mặt Thanh Ca chứ?
Đời này không được ăn cơm sao?
Anh có thể nói không quen biết bọn họ được không?
“Ăn chậm một chút.” Bạc Đình gằn từng chữ một cảnh cáo.
A Long vừa ăn vừa nói không rõ: “Đại ca, còn món nào nữa không?”
Bạc Đình: “……”
Thẩm Thanh Ca nhìn bọn họ ăn ngon như vậy, lập tức có cảm giác thành tựu.
Dù sao hai người bọn họ cũng là giám đốc điều hành cấp cao ở công ty của Bạc Đình, món ngon nào mà chưa từng được ăn qua?
Có cần khoa trương như vậy sao?
“Anh ăn đi.” Cô gắp cho Bạc Đình một miếng cá.
Bạc Đình nhỏ giọng nói: “Thật xin lỗi, bọn họ chưa từng được ăn ngon.”
Cô lắc đầu, “Không có việc gì…… Nhưng mà, hai người bọn họ bị đói bụng ba ngày sao?”
“……” Trong lòng của Bạc Đình chỉ có hai chữ —— Mất mặt!
“Chị dâu, đồ ăn của khách sạn đều là một vị, bọn em đã sớm ăn ngán rồi! Vẫn là cơm nhà ăn ngon!” Khóe miệng của A Long còn dính một hạt cơm.
“Mấy người không có vợ sao?”
A Long xấu hổ cười, “Ha ha ha ha…… Còn chưa có đâu.”
Hoàng Tam cũng lắc đầu.
Thẩm Thanh Ca mím môi thành một đường thẳng, hơi chán nản.
Đúng rồi…… Thời không này Hoàng Anh đã sớm qua đời rồi, cho nên căn bản không hề quen biết A Long.
Mà Hoàng Tam cũng không thể gặp được Triệu Hiểu Tĩnh.
“Vậy mấy người ăn nhiều một chút, sau này rảnh rỗi thì cứ đến nhà của chúng tôi, tôi làm cho hai người ăn.” Thẩm Thanh Ca cười nói.
“Được! Ha ha……” A Long cầm bát cơm lên ăn, rất đắc ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận