Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 421 -




“Hu hu…… Chị dâu xinh đẹp, anh trai thật hung dữ…… Em có lòng tốt chăm sóc cho chị.” Bạc Trường Sinh khụt khịt khóc.
Nghe được lời nói như vậy, Thẩm Thanh Ca dở khóc dở cười, lời này sao nghe giống như mấy em gái trà xanh cùng lời kịch của bạch liên hoa vậy?
Vẻ mặt của Bạc Đình vô tội nhìn Thẩm Thanh Ca, chỉ thiếu chút nữa là nói em tin tưởng anh, chuyện không phải như em nghĩ đâu!
Đứa bé hư này khóc cái gì?
Anh cũng chưa làm cái gì nha!
“Đừng khóc! Anh Đình chỉ nói như vậy thôi, anh ấy sẽ không đánh con gái.” Thẩm Thanh Ca xoa đầu của cô bé.
Bạc Trường Sinh lập tức ngừng khóc, cô bé chui vào trong ngực của Thẩm Thanh Ca, “Chị dâu xinh đẹp, chúng ta cùng nhau đi uống sữa bột đi.”
“Được.”
Bạc Đình nhìn hai người ở chung, chính mình hoàn toàn không thể hoà nhập được.
Anh đành phải rời đi.
Thẩm Thanh Ca tìm một tấm vải bông hoa màu xanh da trời ở trong rương quần áo, chuẩn bị làm cho cô bé một bộ váy công chúa tay áo phồng.
Váy của trẻ con rất dễ làm, nửa giờ sau cô liền làm xong.
“Em thích không?” Thẩm Thanh Ca ướm thử lên người cô bé.
“Thích! Em muốn mặc!” Nói xong, Bạc Trường Sinh liền chuẩn bị cởi quần áo.
Cô nhanh chóng cản lại, “Trờ quá lạnh, chúng ta thử ướm một lần ở trước gương là được. Chờ thời tiết nóng lên lại mặc.”
“Vâng ạ.”
Nhận được váy Bạc Trường Sinh rất là vui vẻ, cô bé yêu thích không buông tay, vẫn luôn đứng ở trước gương ngắm.
Thẩm Thanh Ca lại lấy mấy cái kẹp tóc trẻ con từ không gian ra cho cô bé, cô kẹp tóc cho cô bé.
Vừa nhìn như vậy, rõ ràng Bạc Trường Sinh chính là cô bé mắt to xinh đẹp!
Chỉ một lát sau, Bạc Đình đã trở lại.
Anh ném cho Bạc Trường Sinh một cái gì đó.
“Woa…… Búp bê Tây Dương!” Bạc Trường Sinh ôm chặt búp bê Tây Dương, kinh ngạc, vui sướng nhìn Bạc Đình.
Búp bê Tây Dương này đôi mắt siêu to, đầu tóc màu vàng kim, mặc bộ váy hoa lộng lẫy, vừa thấy chính là từ Cảng Thành tới.
“Anh Đình, anh lấy búp bê Tây Dương ở đâu vậy?”
Bạc Đình giải thích, “Tháng trước Hoàng Tam từ bên ngoài mang về.”
“Trường Sinh thích không?” Thẩm Thanh Ca hỏi.
Bạc Trường Sinh nhìn mặt của búp bê Tây Dương, mặt cười tươi giống như hoa, “Thích……”
“Vậy em nhanh cảm ơn anh trai đi.”
Bạc Trường Sinh bĩu môi, có chút xấu hổ nhìn Bạc Đình, “Cảm ơn…… Anh trai.”
Trong nháy mắt, Bạc Đình cảm giác em gái này vẫn là có chút đáng yêu.
Đôi mắt rất to, mặt rất nhỏ, cũng không tệ lắm……
“Vậy em nhanh chơi cùng búp bê của em đi, đừng làm phiền anh chị.” Bạc Đình xua tay.
Không khí ấm áp lập tức không còn sót lại chút gì!
Khóe mắt của Thẩm Thanh Ca giật giật, cô đang khó hiểu tại sao Bạc Đình lại đột nhiên dịu dàng như thế này?
Hoá ra là vì điều này.
Thực nhanh, Bạc Trường Sinh liền đi tìm con gái của dì Quan nhà ở đối diện để chơi.
Xác định người đã đi ra ngoài, Bạc Đình kéo Thẩm Thanh Ca vào trong ngực, làm cô ngồi ở trên đùi mình, “Cuối cùng chỉ có hai người chúng ta.”
Tay nhỏ nâng mặt anh, Thẩm Thanh Ca hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước ở trên môi anh, “Trường Sinh thật đáng yêu, em đều muốn sinh con.”
Anh kích động đến mức trái tim đều ngừng đập vài giây, Thanh Ca muốn sinh con cho anh.
Nhưng thực nhanh lý trí liền chiến thắng dục vọng.
Anh nắm lấy tay cô, “Đừng trêu chọc anh! Hôm nay em còn muốn đi văn phòng ủy ban thôn để báo nguyện vọng đâu, muốn sinh con gì chứ?”
“Anh không nói em cũng quên luôn.” Cô hôn hai cái ở trên cằm anh.
Bạc Đình cảm giác trái tim giống như bị mèo cào, ngứa một chút, đáng tiếc cào không đến nơi đến chốn! Cảm giác đói khát này không giải quyết được, hiện tại anh chỉ nghĩ hung hăng trừng phạt cô.
“Anh Đình, chờ em tốt nghiệp em liền…… A……”
Bạc Đình lấp kín miệng nhỏ đang lải nhải của cô.
Muốn sinh con làm gì? Chỉ có một Bạc Trường Sinh mà đã phiền quá nhiều rồi.
Chỉ có hai người bọn họ trải qua cả đời thì thật tốt?

Bạn cần đăng nhập để bình luận