Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 589 -




“Dĩ nhiên mình sẽ không để cho cô ta tùy ý hạ điểm mình.” Giọng nói của Thẩm Thanh Ca trở nên lạnh lùng.
Tan học, cô và Triệu Tiểu Tĩnh cầm bài văn đến văn phòng giáo viên.
Trong văn phòng, mấy giáo viên tiếng Anh đang soạn bài, Tuyết Lị không có ở đây.
Bà Lý đang chậm rãi uống trà, chuẩn bị họp.
Cô gõ cửa, sau khi giáo viên đồng ý thì đi vào.
Chủ nhiệm lớp bên cạnh vừa hay là giáo viên dạy văn, ông ấy nâng cằm về phía Thẩm Thanh Ca, “Thẩm Thanh Ca, lần trước còn chưa cảm ơn em. Ít nhiều cũng nhờ em tố cáo Lý Đại Bằng, thằng nhóc đó giả làm sinh viên nghèo lừa rất nhiều chỗ tốt, thầy cũng bỏ đi chức lớp trưởng của cậu ta.”
“Chuyện nhỏ không tốn sức gì! Thầy, cô Tuyết Lị không có ở đây, thầy có thể giúp em đọc bài văn này không?”
“Đương nhiên là được, đem qua đây.” Chủ nhiệm lớp bên cạnh đeo mắt kính lên.
Chủ nhiệm lớp bên cạnh lấy bài văn của cô qua, cười nói: “Thẩm Thanh Ca, thầy biết em, đứa trẻ học tập rất tốt! Đã lập gia đình, còn có thành tích như vậy, thật không tồi.”
“Bài văn này không tồi, thầy bảo thủ một chút, cho em 93 điểm.” Vừa lật trang, chủ nhiệm lớp bên cạnh bỗng nhiên thấy bút đỏ viết 80 điểm.
Ông ấy hơi xấu hổ, “A? Cô Tuyết Lị chỉ cho em 80 điểm? Ha ha, người ra nước ngoài du học chuyên nghiệp hơn chúng ta…”
“Thầy Triệu, thầy là giáo viên tuổi nghề ba mươi năm, thầy phán đoán sao có thể lỗi được? Tôi nhìn xem…”
“Cho tôi xem!”
Mấy giáo viên tranh nhau xem bài văn của Thẩm Thanh Ca, muốn biết tại sao Tuyết Lị không cho Thẩm Thanh Ca điểm cao.
Nhưng vài người không hiểu ra sao, đều cảm thấy này bài văn này ít nhất là...
Thẩm Thanh Ca thấy tình thế, liền nói tiếp: “Thầy, đều do em học không tốt, cho nên cô Tuyết Lị không thích bài văn của em… Em không thích hợp viết văn.”
“Em đừng nói như vậy, em viết rất khá. Nếu không thì để chủ nhiệm Lý nhìn xem?” Chủ nhiệm lớp bên cạnh an ủi.
Bà Lý chậm rãi uống trà, “Tôi đã xem qua từ lâu rồi, nếu là tôi, ít nhất cho 90 điểm.”
Thẩm Thanh Ca thở dài, lại bắt đầu nói với giọng ngây thơ, “Đều do em không tốt, em không viết ra được cảm giác mà cô Tuyết Lị muốn, cô Tuyết Lị cho người khác điểm cao, cho em điểm thấp.”
Cô nói xong, thì Triệu Tiểu Tĩnh đưa bài văn của mình cho các giáo viên khác xem, “Bài này của em là bài văn suất sắc, được 95 điểm.”
Mấy giáo viên lấy bài văn qua vừa thấy, trên mặt đều giống như bị táo bón.
Bài văn này cũng là trình độ của đa phần điểm 80, chắc chắn không lên được 90!
“Này…” Mấy giáo viên cười lắc đầu, không nói gì.
Tuyết Lị cầm ly nước vào văn phòng, thấy Thẩm Thanh Ca và Triệu Tiểu Tĩnh, cô ta mỉm cười, “Thanh Ca, Tiểu Tĩnh, có chuyện gì vậy?”
“Cô, tại sao bài văn của em lại chỉ được 80 điểm?” Thẩm Thanh Ca ấm ức hỏi.
Tuyết Lị buột miệng thốt ra, “Lần này em viết văn dùng từ rất mộc mạc, có một số từ ngữ quá đơn giản. Điểm này em cần học Triệu Tiểu Tĩnh…”
“Nhưng chủ nhiệm lớp bên cạnh nói bài văn của em không có mấy vấn đề này.” Giọng điệu của Thẩm Thanh Ca ấm ức, cực kỳ giống một bạch liên hoa.
Tuyết Lị hơi xấu hổ, giọng điệu cô ta đột nhiên nghiêm túc lên, “Thẩm Thanh Ca, em cần tiếp thu điểm không tốt của bản thân mình! Cô cho em điểm thấp, là giúp em nắm được sai lầm, không cảm ơn thì thôi, em cũng không cần tìm người khác lật đổ cô chứ?”
Vẻ mặt của Thẩm Thanh Ca vô tội, nói: “Nhưng tiêu chuẩn của cô không giống với tiêu chuẩn của người khác.”
“Đương nhiên là không giống! Tiêu chuẩn của mỗi người đều khác nhau!”
Lời này vừa nói ra, rầm!
Bà Lý đặt mạnh chén trà lên bàn.
“Cô Tuyết Lị! Tiêu chuẩn xét duyệt bài văn là do tôi định ra, tiêu chuẩn của mỗi giáo viên đều giống nhau! Trước khi nhận chức cô chưa được huấn luyện hả?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận