Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 563 -




Quả nhiên, Triệu Long ngoại tình!
Thẩm Thanh Ca lúng túng nói: “Cô gái kia còn là bạn cùng lớp của tôi.”
“Con khốn này, dám cướp người yêu của người khác, uổng cho cô ta là sinh viên đại học Kinh Hải.” Vành mắt của Cổ Tiểu Liên đỏ lên.
Mặc dù Thẩm Thanh Ca không thích Lâm Oánh, nhưng cô vẫn đưa ra lời khuyên, “Lâm Oánh có thể là không biết chuyện Triệu Long có người yêu rồi, người mà cô nên oán trách là Triệu Long.”
“Đúng vậy…” Cổ Tiểu Liên nắm chặt hai tay thành nắm đấm.
Thẩm Thanh Ca đưa Cổ Tiểu Liên ra vườn hoa, nghe nói người ta hẹn hò ở đây rất nhiều.
Quả nhiên, dưới mái đình trong vườn hoa, Lâm Oánh và Triệu Long tay cầm máy ảnh vui vẻ nói chuyện.
Đây không phải hiện trường bắt gian tiêu chuẩn sao?
Trái tim Thẩm Thanh Ca không khỏi đập nhanh, có chút lo lắng.
“Triệu Long! Không phải anh nói đi vẽ vật thật sao? Anh lại ở chỗ này nói chuyện yêu đương với người khác?” Cổ Tiểu Liên lao vào.
Những cặp tình nhân khác đều bị dọa, quay đầu nhìn vào trong đình.
Triệu Long sợ hãi lùi lại một bước, “Anh có vẽ hay không thì liên quan gì đến em?”
“Em là người yêu của anh! Anh ở sau lưng em vụng trộm với người con gái khác, anh nói xem có liên quan đến em không?” Cổ Tiểu Liên chỉ vào Lâm Oánh.
Sắc mặt của Lâm Oánh trở nên khó xem, “Triệu Long, chuyện này là thế nào? Anh và cô ấy…”
“Không! Lâm Oánh, em tin anh đi, anh chỉ có em thôi! Làm sao anh có thể thích cô gái quê mùa này? Cô ta nhìn cũng bình thường, nhà lại nghèo, quần áo nhăn nheo, người có mắt thẩm mỹ như anh sao lại nhìn trúng cô ta được?”
“Cô ta ngày nào cũng quấy rầy anh, anh không chịu được nữa nên chỉ nói với cô ấy vài câu thôi!”
Trong lòng Cổ Tiểu Liên tan nát, nước mắt rơi đầy mặt, “Triệu Long, lương tâm của anh bị chó ăn rồi à? Là ai mỗi ngày giúp anh làm bài tập, đưa đồ ăn sáng cho anh? Thời gian qua đều là em nuôi anh, cho anh tiền ăn cơm, nếu không anh lấy tiền đâu mà mua máy ảnh?”
Triệu Long thẹn quá hóa giận, đẩy cô ấy một cái, Cổ Tiểu Liên ngã xuống đất, trán bị đập mạnh vào sàn nhà cứng như đá.
“A…” Cổ Tiểu Liên che trán lại.
Nhìn kỹ lại, trên trán cô ấy đều là máu.
“Mọi người đến xem! Người nhà quê như cô ta, trên người không có đến 5 đồng tiền. Tôi là con trai của tài xế xe buýt, có thể yêu cô ta không?” Triệu Long chế giễu.
Mọi người xung quanh đứng xem không nhịn được nói, “Đúng vậy, quả thật không xứng đôi.”
“Có lẽ là cô gái này đang phát điên vì không theo đuổi được anh chàng này!”
Cổ Tiểu Liên nghe được lời nói của mọi người, trái tim tan nát, ngay từ đầu là Triệu Long theo đuổi cô ấy mà!
Cô ấy đứng dậy, lao về phía anh ta, “Triệu Long, anh thật khốn nạn! Tôi đánh chết anh!”
Triệu Long nhanh chóng bảo vệ Lâm Oánh ở phía sau, “Cô dơ chết đi được, đừng làm bẩn đến tôi và Lâm Oánh.”
Thẩm Thanh Ca kéo Cổ Tiểu Liên lại, “Đi thôi!”
Cô đưa Cổ Tiểu Liên đến phòng y tế rửa vết thương.
Bên ngoài phòng y tế, vài cô y tá đang tán gẫu, “Biết chuyện gì chưa? Vừa rồi có một cô gái lên cơn muốn chia rẽ một đôi tình nhân, giống như là không phải người đàn ông kia thì sẽ không gả vậy.”
“Toàn trường đều biết rồi! Cô gái kia là kẻ quê mùa, có lẽ muốn bay lên cao làm phượng hoàng, cô gái trong hai người yêu nhau kia có điều kiện gia đình tốt, cha mẹ đều làm phiên dịch.”
Thẩm Thanh Ca đẩy hai người y tá, để bọn họ đi xa chút.
Vừa quay lại phòng y tế, liền thấy Cổ Tiểu Liên lấy dao cắt vào cổ tay.
Dòng máu đỏ tươi tí tách tí tách chảy đầy đất, nhìn mà ghê người…
Không khí tràn ngập mùi máu tươi.
“Cứu người! Bác sĩ!” Thẩm Thanh Ca sợ hãi la lên.
“A… Có người tự sát…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận