Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 717 -




Thẩm Thanh Ca bước ra khỏi tiệm cơm trong tuyệt vọng.
Cô ngạc nhiên khi thấy Bạc Đình đã đợi sẵn ở bên ngoài.
"Anh Đình, sao anh lại ở đây?" Cô cau mày.
Anh đi thẳng vào vấn đề: “Em bị đuổi ra à?”
Cô bĩu môi đến mức có thể treo nồi nước tương, gật đầu không hài lòng.
Bạc Đình âu yếm xoa đầu cô: “Ngồi đây, anh Đình sẽ giúp em!”
Thẩm Thanh Ca nghi ngờ tìm một chỗ trong góc ngồi xuống.
Sự thuyết phục của cô không có kết quả, liệu lời thuyết phục của Bạc Đình có thành công không?
Anh đừng cùng người ta cãi nhau.
Bạc Đình vào bếp, tìm thấy ông Lâm.
"Bạc Đình, tại sao cậu lại ở đây? Cậu cũng như vợ cậu, đến đây làm mai mối?" Ông Lâm vừa nói vừa nấu ăn.
Bạc Đình dựa vào cửa, tùy ý châm điếu thuốc: “Chúng ta đều là đàn ông, tôi sẽ không vòng vo! Tôi biết anh không có ý định kết hôn lần nữa, nhưng hai đứa nhỏ ở nhà thì sao?”
Tay ông Lâm dừng lại.
"Hai đứa bé cũng rất tội nghiệp đấy. Hơn nữa Điềm Nữu qua mấy năm nữa sẽ trưởng thành, có một số thứ người làm cha như anh không dạy cho nó được."
Sau khi rau được nấu chín, ông Lâm lấy một ít củi ra rồi nói: “Tôi biết cậu đang nói gì! Nhưng tôi là một người đàn ông thô lỗ, đã xuất ngũ và có hai đứa con, cô gái nào nguyện ý gả cho tôi?”
Bạc Đình nói: “Hồ Hoa, cô ta cũng là góa phụ.”
Hai mắt ông Lâm suýt chút nữa muốn rớt ra khỏi đầu: "Hồ Hoa? Nhưng tôi nghe nói... Hồ Hoa cư xử không được tốt lắm..."
"Có một số việc, không thể chỉ nghe đồn đãi! Tối nay hai người liền ở tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa đi, cũng đâu mất miếng thịt." Bạc Đình hút xong điếu thuốc, bóp nát đầu thuốc.
"...Được." Ông Lâm có chút hưng phấn.
"Bạc Đình, cảm ơn cậu. Hôm khác tôi sẽ đãi cậu uống rượu ngon! Cũng chả biết cậu vì cái gì..." Ông Lâm tiễn anh ra ngoài.
Bạc Đình nói với giọng thờ ơ: "Vì vợ tôi sẽ rất vui!"
Đột nhiên, ông Lâm cảm thấy trong lòng chua chát, anh ta thật sự rất hâm mộ đôi vợ chồng trẻ này.
Thẩm Thanh Ca nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai người từ phía sau, trong lòng cảm thấy rất bất ngờ.
Tại sao cô lại bị đuổi ra ngoài?
Nhưng Bạc Đình lại được ông Lâm cảm ơn tiễn ra cửa?
Sau khi rời khỏi tiệm cơm quốc doanh, Thẩm Thanh Ca không khỏi hỏi: “Anh Đình, anh thuyết phục như thế nào vậy?”
“Đàn ông nói chuyện với đàn ông nhất định dễ nói hơn.” Anh quàng tay qua vai cô.
Cổ cô nghẹn lại, cô không nhịn được hắng giọng một tiếng, "E hèm..."
Thẩm Thanh Ca đẩy tay anh ra: “Vậy làm sao anh biết ông Lâm không muốn kết hôn lần nữa?”
"Này không phải rất dễ sao? Cưới một người phụ nữ khủng khiếp như vậy, ai dám kết hôn lần nữa?" Anh nghiêm túc nói.
Khoé miệng của Thẩm Thanh Ca co giật, “Vậy anh nói xem Hồ Hoa và ông Lâm có thành không?”
“Anh không biết, anh với bọn họ đâu có thân lắm.” Bạc Đình đối với những chuyện này một chút cũng không có hứng thú.
Không phải vì cô không vui thì anh sẽ không can thiệp vào.
Nói xong anh đi vào phòng sửa chửa linh kiện.
Buổi tối sau bữa ăn, Thẩm Thanh Ca dời một chiếc ghế dài nhỏ, ngồi ở cửa đợi Hồ Hoa đi ngang qua.
Cô đặc biệt tò mò về việc Hồ Hoa và ông Lâm thưởng thức bữa ăn của bọn họ như thế nào!
Chín giờ, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên từ đầu ngõ.
Ông Lâm thực sự đã đưa Hồ Hoa về nhà.
Cô lặng lẽ lén nhìn qua khe cửa, đến khi không nhìn thấy bóng dáng hai người bọn họ nữa cô mới đứng dậy.
"Anh Đình, Ông Lâm đưa Hồ Hoa về nhà! Chuyện này có thể thành! Phong bao lì xì cho người mai mối chắc chắn nằm trong tay em rồi." Cô hào hứng nói.
Bạc Đình kéo cô vào phòng ngủ: “Em nhìn người khác có thể thành đôi liền vui đến như vậy à? Vậy thì cũng nhìn anh đi.”
Cô nhìn Bạc Đình thật kỹ, đẹp trai quá...
“Anh thật đẹp trai.” Mặt cô đỏ bừng.
“Đẹp trai mà em còn không mau đi tắm.” Bạc Đình huých nhẹ cô.
Thẩm Thanh Ca có chút xấu hổ: “Sao anh nói vài câu đều âm chỉ cái đó không vậy?”
"Hôm qua không có làm..." Anh ấm ức nói.
Cô bàng hoàng bước ra khỏi phòng ngủ, ôm bộ đồ ngủ và tính toán xem biện pháp an toàn ở trong ngăn kéo.
Hình như còn mà, đúng không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận