Trở Về Thập Niên 70 Công Lược Ác Bá Đương Nhà Giàu Số Một

Chương 674 -




“Em nói cái gì vậy? Không phải anh bị dọa chạy!” Hai tay Bạc Đình vây lấy cô, “Anh chỉ hơi… Ngượng ngùng.”
Sống lâu như vậy, lần đầu tiên bị nữ giới hôn môi, ai mà lại không xấu hổ?
Cô phụt cười, Bạc Đình quá ngây thơ, quá thú vị.
“Xin lỗi, lúc ấy em không suy xét đến cảm giác của anh. Nếu em biết rằng anh thẹn thùng như vậy, em sẽ nhân lúc anh em của anh không ở bên mà hôn anh.” Cô trêu chọc.
Bạc Đình không biết xấu hổ, môi dán vào cái miệng nhỏ của cô, “Hiện tại không có ai, em hôn đi.”
Tay cô sờ đến cơ bụng của anh, hung hăng nhéo một cái.
Dáng người thật tốt!
Ngày hôm sau, Thẩm Thanh Ca rửa mặt xong thì đến nhà chính ăn cơm.
A Long đã ngồi ở trước bàn cơm, “Chị dâu, tối hôm qua em quấy rầy hai người rồi.”
“Đúng là quấy rầy.” Bạc Đình bưng cháo và bánh quẩy đến.
“A?” A Long bởi vì say rượu, cái ót còn đau, cậu ta xoa xoa.
Thẩm Thanh Ca cười nói: “A Long, cậu sẽ không quên chứ? Tối hôm qua cậu thổ lộ với Hoàng Anh.”
“Không thể nào?” A Long hoảng loạn không thôi, cậu ta hồi tưởng lại, ký ức tối hôm qua giống như suối nguồn không ngừng phun.
Thế mà cậu ta vẫn còn có ấn tượng!
Tối hôm qua hình như cậu ta khóc sướt mướt ghé vào trên bàn nói một đống.
A Long căng thẳng nhìn cô, “Chị dâu vậy, vậy Hoàng Anh đồng ý không?”
“Hừ, thiên hạ nào có chuyện tốt như vậy? Cậu nói bừa nói vậy một hồi, con gái nhà người ta phải đồng ý với cậu à? Nếu cậu thật sự muốn ở bên cô ấy, tốt nhất cậu nói lại lần nữa. Bằng không chỉ sợ bạn bè hai người cũng không làm được.”
“A? Nghiêm trọng như vậy à?”
Ăn xong cơm sáng, A Long tâm sự nặng nề, cháo cũng chưa uống mấy ngụm.
Khi ba người cùng ra cửa, ở đầu hẻm, Hoàng Anh đang giúp Tạ Dương bán cá.
A Long nhìn thấy Hoàng Anh, gương mặt lập tức đỏ bừng.
“A Long, đừng để ông đây xem thường cậu.” Giọng của Bạc Đình lạnh lùng.
“…” A Long đi đến trước mặt Hoàng Anh.
Nhìn thấy A Long, ánh mắt Hoàng Anh nhịn không được tạm dừng trên người anh ta vài giây, xa cách nói: “Buổi sáng tốt lành.”
“Hoàng Anh, lời nói tối hôm qua…”
Trong lòng Hoàng Anh bốc lên lửa giận, đồ hèn nhát này!
Lại muốn bảo cô ấy quên đi phải không?
“Lời tối hôm qua đều là thật, không phải là lời say. Hoàng Anh… Anh thích em!” Anh ta không nhanh không chậm nói.
Hoàng Anh giương mắt nhìn anh ta, ánh mắt có vài phần nghi ngờ và kinh ngạc.
A Long nhìn vẻ mặt này của cô ấy, vội vàng nói: “Em đừng nóng giận! Nếu em không nhận lời thì thôi, chúng ta còn có thể làm bạn bè đúng không?”
“Ai muốn làm bạn với anh? Hẹn hò.” Hoàng Anh bĩu môi.
“Em đồng ý? Đại ca, chị dâu, Hoàng Anh đồng ý rồi!” A Long kích động nhìn về phía Bạc Đình, Thẩm Thanh Ca.
Hoàng Anh nhìn anh ta cười ngây ngô, cũng nhịn không được nở nụ cười.
“Hoá ra một bữa rượu đã có thể thu phục được, nếu dùng biện pháp này từ sớm, hai người bọn họ sẽ không dây dưa lâu như vậy.” Thẩm Thanh Ca nhỏ giọng nói.
Bạc Đình cũng lộ ra nụ cười hiếm thấy.
Hôm nay tan học rất sớm, hơn 3 giờ chiều đã được về rồi.
Khi Thẩm Thanh Ca đi chợ đen, người đàn ông bán rau ngâm đã đổi thành Trịnh Nga.
Trịnh Nga mặc ảo khoác nỉ đã giặt đến trắng bệch, ngồi trước quầy hàng, cười khiêu khích: “Thanh Ca, cô nói xem, có phải thế giới rất nhỏ hay không? Cô đuổi tôi ra khỏi nhà họ Bạc, chúng ta lại gặp mặt.”
“…” Thẩm Thanh Ca không nói gì.
Đúng lúc này, mấy vị khách cầm bình thuỷ tinh rỗng đi tới.
“Cho tôi một lọ củ cải chua, vợ của tôi đang mang thai thích ăn cái này lắm.” Anh ta mua quen của Thẩm Thanh Ca, nói với Thẩm Thanh Ca.
Trịnh Nga ở đối diện lập tức nói: “Củ cải chua của nhà chúng tôi cũng không tồi đó.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận